Nhân ái

Đau lòng cảnh bố mẹ trói con ở góc giường suốt 2 năm

Từ khi sinh ra, Quỳnh đã mắc phải bệnh não bẩm sinh, không thể kiểm soát được hành vi của mình. Hai năm nay, vì hết tiền chữa trị, chị Sơn đành nuốt nước mắt trói con trên giường để Quỳnh không làm đau mình và làm hại người khác.

Qua một người bạn, chúng tôi biết đến hoàn cảnh đáng thương của bé Trần Thị Như Quỳnh (SN 2008), trú tại xóm 6, xã Đà Sơn, huyện Đô Lương, tỉnh Nghệ An. Vượt quãng đường hơn 60km, chúng tôi tìm về nhà anh Trần Đăng Thọ và chị Nguyễn Thị Sơn, bố mẹ của Như Quỳnh. Căn nhà không có vật dụng gì đáng giá ngoài bộ bàn ghế cũ nát.

Trần Thị Như Quỳnh thường xuyên bị bố mẹ trói chân tay để không tự làm đau mình.

Được biết, trước khi đến với chị Sơn, anh Thọ đã có 1 đời vợ và 2 đứa con gái. Vợ cũ anh Thọ mất vì bệnh tim, để lại cho anh 2 đứa con thơ dại và khoản tiền lớn vay mượn trước đó để chữa bệnh.

Cảm thương cho số phận “gà trống nuôi con” của anh Thọ, chị Sơn đã quyết định cùng anh xây dựng mái ấm hạnh phúc. Cuộc sống tuy khó khăn nhưng khi nào gia đình này cũng rộn rã tiếng cười. Rồi lần lượt 5 đứa con chung ra đời khiến cho anh chị vỡ òa trong hạnh phúc. Dù vất vả nhưng vợ chồng cùng động viên nhau làm lụng để nuôi mấy đứa con ăn học nên người.

Thế nhưng tai ương ập đến khi vợ chồng chị Sơn phát hiện Quỳnh, con gái thứ 3 mắc bệnh não bẩm sinh, không kiểm soát được hành vi của mình. Gia đình đã đưa Quỳnh đi chữa trị khắp nơi, nhưng bệnh tình không hề thuyên giảm.

“Năm 2008, Như Quỳnh sinh ra thì được các bác sĩ chẩn đoán bị bệnh xơ hóa củ thần kinh. Gia đình đã dồn hết tiền bạc, của cải để chạy chữa suốt 8 năm trời nhưng bệnh tình con không có tiến triển. Hai năm trở lại đây, do không có tiền chữa trị, vợ chồng tôi đã phải buộc tay, buộc chân con ở góc giường, để con không đi lang thang, không tự làm bị thương mình và làm hại người khác. Giờ mỗi tháng, tôi lại phải ra bệnh viện ngoài Hà Nội, lấy 3 - 4 triệu đồng tiền thuốc cho con uống bớt đau”, chị Sơn nghẹn ngào nói.

Trên chiếc giường nhỏ đặt cạnh góc nhà, hình ảnh Quỳnh bị trói, liên tục giãy giụa và la hét khiến ai chứng kiến cũng phải chạnh lòng. Đã 10 năm nay, em phải chịu đựng nỗi đau của căn bệnh quái ác mang tên xơ hóa củ thần kinh. Hằng ngày, cơn đau đầu cứ hành hạ khiến Quỳnh không thể ý thức được những việc mình làm, liên tục đập đầu vào tường, có khi đánh cả mẹ và các em. Cũng chính vì vậy mà đã mấy năm nay, chị Sơn phải ở nhà chăm sóc Quỳnh và không thể đi làm được. May mắn, 2 đứa con gái của vợ đầu nay đã lớn và có thể đi làm tự lo bản thân.

Giờ đây, 5 đứa con của chị đều đang tuổi ăn, tuổi học (đứa lớn nhất học lớp 9, đứa nhỏ nhất chuẩn bị đi nhà trẻ) nên cuộc sống gia đình gặp rất nhiều khó khăn. Mấy đứa con của chị Sơn có nguy cơ phải bỏ học giữa chừng.

Ông Phạm Ngọc Công, Chủ tịch Uỷ ban Mặt trận Tổ quốc xã Đà Sơn cho biết: “Gia đình chị Nguyễn Thị Sơn thuộc diện hộ nghèo của xã. Hai vợ chồng nghề nghiệp không ổn định, lại phải nuôi 4 đứa con ăn học và lo thuốc thang chữa bệnh cho đứa con bị xơ hóa củ thần kinh. Do vậy, nhiều năm qua gia đình này vẫn chưa thể thoát nghèo. Chính quyền địa phương, bà con hàng xóm tuy cũng quan tâm, giúp đỡ nhưng chỉ được phần nào. Hy vọng thông qua báo chí sẽ có nhiều nhà hảo tâm giúp đỡ cho gia đình chị ấy”.

Để Như Quỳnh khỏi bệnh, mấy đứa trẻ được đi học, lúc này gia đình anh Thọ rất cần sự giúp đỡ từ các nhà hảo tâm.

Mọi sự giúp đỡ xin gửi đến địa chỉ:
Anh Trần Đăng Thọ (SN 1961), xóm 6 xã Đà Sơn, huyện Đô Lương. SĐT: 01632305632.

Tác giả: Hồng Phương – Nguyễn Nhung

Nguồn tin: Báo Người đưa tin

BÀI MỚI ĐĂNG


TOP