Cuộc sống

Viết cho những niềm đau đã thành dĩ vãng

Chuyện tình yêu chia xa nghĩa là buông bỏ tất cả để người ra đi hay kẻ ở lại đều cảm thấy không day dứt khi nhớ về chuyện cũ, người cũ. Trong khoảnh khắc tưởng chừng như mọi thứ trôi đi nhẹ bẫng, thành phố thưa vắng hơn thường nhật, tôi bất chợt nhớ về câu chuyện cũ mèm của một thời mang trái tim đi yêu người lạ.

tình yêu

Những nỗi đau cũ rốt cuộc cũng chi là thứ cảm giác mà người ta cố chấp ôm giữ như một phần ký ức… (Ảnh minh họa: Nguyễn Thanh Tùng)

Ngày ấy, cả tôi và người đều không có lỗi, sau tất thảy những ký ức chắp nối, tôi bình thản rằng chính tình yêu đã rời bỏ, níu giữ cưỡng cầu chỉ khiến nỗi buồn thêm sâu và bước chân thêm nặng nề. Đằm sâu trong những chiều gió heo hút, thời gian đằng đẵng chảy trôi mà sao lòng vẫn rưng rưng khi đặt tay lên kỷ niệm ngỡ đâu đã ngủ vùi vào quên lãng. Có lẽ bởi trong niềm riêng ấy có tên một người, vì trái tim đa mang cố chấp ôm giữ phần thanh xuân nay đã phủ rêu phong vọng về từ xa xưa.

Ai đó từng nói rằng tình yêu như bóng nước, đẹp rất long lanh nhưng chỉ cần một chút buông rơi sẽ vỡ tan tành. Kỷ niệm cũ như lá mùa thu, đến một thời khắc nào đó cũng phải lìa cành để cây trơ trọi với mùa đông tuyết phủ. Nhưng dẫu sao khi mùa đông qua đi, cây sẽ lại hồi sinh sự sống mùa xuân.

Gặp lại cũng không thể xoay chuyển kết cục đã định sẵn, kể như khi anh bên tôi đừng mang tình yêu ra làm trò đùa thì có lẽ mọi chuyện đã khác. Cuộc đời này vốn dĩ rất tàn khốc, làm gì có chuyện sau tất cả lại về bên nhau, gương đã vỡ thì dù có cố hàn gắn thì vẫn còn hiển hiện những vết nứt không gì xóa nhòa.

Anh từng là thanh xuân ngọt ngào nhưng rồi cũng bước đi không một lần ngoái đầu nhìn lại. Những kẻ sinh ra là để cố chấp như tôi thường tự cào cấu vết thương, để đến khi nhận ra bản thân cần phải quên hết ký ức thì trái tim cũng chai sạn mất rồi. Người yêu cũ chỉ để nhớ nhưng nhất quyết không được thương, một khi đã phản bội tin yêu thì mãi mãi anh chẳng còn đường để quay về.

tình yêu

Thời gian là phương thuốc hữu hiệu chữa lành những thương tổn. (Ảnh minh họa: Nguyễn Thanh Tùng)

Ngày tháng cũ dạy chúng ta những bài học về sự trưởng thành, rằng khi còn yêu người ta thường nói với nhau cả đời sẽ chẳng quên được nếu có lỡ xa cách. Thế nhưng ngay cả khi kề cạnh bên nhau thì sự dối lừa vẫn hiển hiện.

Nếu như mùa đông chẳng phải là mùa chia xa, hẳn rằng đó chỉ là câu chuyện chỉ có trong lời bài hát, vốn dĩ lòng người đổi khác thì giá lạnh hay nắng ấm đâu còn quan trọng. Cuộc đời thật lạ, rõ ràng nói yêu nhau vậy mà vẫn dối lừa, rõ ràng nói cần có nhau mà đến cuối cùng lại quay đi chẳng chút vương vấn, lưu luyến gì.

Cuộc đời vần vũ những bão giông, và trong phút yếu lòng nhất người ta thường nương theo kỷ niệm cũ để dặn lòng phải mạnh mẽ. Ngày hôm nay, khi tôi đã đủ bình thản để đối diện với trái tim mình cũng là khi câu chuyện về một cái tên tưởng thân quen mà hóa xa lạ dần phai mờ, rồi biến mất như chưa tửng tồn tại.

Kỳ thực trên đời này làm gì có nỗi đau nào là vĩnh hằng, chẳng qua thứ còn sót lại chính là cảm giác, là những yêu thương cố chấp đến quặn lòng. Thế nên, thay vì u sầu nhớ mãi đến chuyện đã thuộc về dĩ vãng thì hãy nhìn vào thực tại, bởi sau cùng ai cũng xứng đáng có được hạnh phúc của riêng mình mà thôi.

Tác giả: Tuệ Nhi

Nguồn tin: Báo Dân trí

BÀI MỚI ĐĂNG


TOP