Cuộc sống

Tình cũ không rủ cũng tới?

“Tình cũ không rủ cũng tới”, thỉnh thoảng tôi vẫn hay nghe người ta nói như vậy. Nhưng tôi luôn nghĩ là chuyện xảy ra với ai đó chứ không phải với mình. Bởi với tôi, người cũ là một nỗi đau sâu sắc vì sự lừa dối và phản bội. Còn chồng tôi, anh nói từng thích một người nhưng chỉ là tình đơn phương thoáng qua như cơn gió không có gì để nuối tiếc. Vậy mà…

Tiếng nước vẫn ào ào xối xả trong nhà tắm. Chồng tôi đang ở trong đó. Còn điện thoại anh đang nằm trên giường, liên tục hiển thị tin nhắn trên zalo do một ai đó gửi. Tôi tò mò đọc thử, nghĩ chỉ là ai đó bàn công việc với anh. Nhưng không phải, người gửi là phụ nữ.

Tôi kéo lê xem cuộc trò chuyện. Hóa ra hai người đã nói chuyện với nhau khá nhiều, bắt đầu từ một tuần trước đó. Qua nội dung cuộc trò chuyện, tôi đoán đó là người con gái trong quá khứ tình đơn phương của anh.

Có lẽ là khi cả hai đã có gia đình, chuyện tình cảm ngày xưa đã thành quá khứ nên cả hai không còn ngần ngại. Chồng tôi nói ngày xưa yêu nàng nhưng nàng không để ý. Nàng trách chàng yêu mà không thổ lộ thì ai biết đấy là đâu. Nàng còn hỏi chàng “nếu quay lại ngày xưa liệu có thổ lộ hay không?”. Chàng gửi một cái icon mặt cười kèm theo một câu “sợ gì mà không nói”.

Đó là cuộc trò chuyện đầu tiên của chồng tôi và “người cũ”. Sau đó họ hỏi han về công việc, về gia đình, bông đùa nhau chuyện trên trời dưới bể. Đáng chú ý, có đoạn chồng tôi ngỏ lời muốn gặp lại người ấy. Và họ đã hẹn nhau thứ bảy tuần tới. Trong lời hò hẹn, chồng tôi có úp mở một câu: “Tự nhiên nhớ lại ngày xưa ấy, cảm giác hồi hộp rạo rực quay về. Gặp nhau, có thể cho tớ ôm ấy một cái được không?”. Chồng tôi hỏi câu đó, có lẽ chờ mãi không thấy trả lời nên đi tắm. Và cô gái ấy sau một lúc không thấy chồng tôi nhắn tin thì lại gửi tin nhắn dồn dập.

Thất vọng và buồn chán, đó chính là cảm giác của tôi lúc ấy. Vợ chồng tôi yêu nhau, đang rất hạnh phúc. Chồng chiều chuộng tôi, rất thương tôi, luôn nói tôi là người phụ nữ đầu tiên và hi vọng sẽ là cuối cùng của anh ấy. Anh còn nói anh sẽ không bao giờ phản bội tôi, trừ khi chúng tôi không còn yêu nhau nữa. Hôm qua chúng tôi còn mới đi sắm sửa đồ sơ sinh chuẩn bị cho cô con gái sắp chào đời. Trong lúc chọn đồ anh còn nói con tôi sẽ là đứa trẻ may mắn vì có bố mẹ yêu thương nhau, gia đình tôi sẽ luôn là gia đình hạnh phúc. Lời anh như vừa mới nói, tai tôi như vừa mới nghe. Vậy mà giờ đọc những tin nhắn này, mắt tôi nhòa lệ. Anh sắp phản bội tôi rồi, anh sắp gặp gỡ hẹn hò với cô gái anh thầm yêu và còn muốn ôm người ta nữa. Ôm, và sau đó tiếp theo là gì? Cô gái đó đã có chồng, anh thì đã có tôi. Họ làm vậy nếu không gọi là ngoại tình thì là gì?

Hóa ra “tình cũ không rủ cũng tới” chính là như thế, dù “tình cũ” ấy chưa có gì dù một cái nắm tay, dù chẳng phải luyến lưu sâu nặng. Vậy mà chồng tôi lại dễ dàng thổ lộ muốn ôm người ta. Tôi mường tượng đến cảnh đó và cảm thấy muốn phát điên.

Lúc đầu tôi định đưa điện thoại ra trước mặt chồng, hỏi cho ra ngô ra khoai. Nhưng rồi nghĩ tất cả chỉ là trên điện thoại, anh ấy có thể nói đó là bông đùa, rồi vì biết mình bị lộ mà cảnh giác sau này. Vậy nên tôi định vào ngày thứ bảy họ hẹn hò, tôi sẽ bí mật theo dõi, nếu có “tình huống xấu” xảy ra tôi sẽ xuất hiện bắt quả tang cho cả hai không còn đường chối cãi. Tôi nên làm cách nào để chồng tôi biết đâu là giới hạn anh không thể vượt qua?

Tác giả: Hằng Nga

Nguồn tin: Báo Dân trí

BÀI MỚI ĐĂNG


TOP