Cuộc sống

Đi qua nước mắt

Nước mắt không phải là cách chúng ta có thể dùng để đối diện với những bất công, biến cố và ngang trái.

Có cô em thân thiết nhắn tin bảo với tôi: “Dạo này em nhiều chuyện buồn quá, em chẳng biết làm gì cả, chỉ biết khóc thôi.”

Nếu là ngày xưa, có thể tôi sẽ dành thì giờ để dỗ dành em ấy, lắng nghe em kể về những nỗi buồn và mất mát. Nhưng hôn nay thì lại khác, tôi chỉ bảo:

“Vậy thì em phải cố gắng lên thôi. Em kém người ta một thì em phải cố gắng gấp đôi để bằng người ta. Chuyện buồn của em tự dưng sẽ kết thúc.”

Đó là ngày em tôi đi khám về và phát hiện cơ thể mình không được khỏe mạnh như những người khác.

tâm sự

Ảnh minh họa: Hồng Ngát

Dĩ nhiên tôi thương cô ấy, nhưng tôi chẳng chọn dỗ dành. Đi qua nước mắt, những vỗ về chỉ nuôi dậy lòng tự thương! Đó hoàn toàn không phải là thứ em tôi cần. Em cần điều gọi là nghị lực. Cần sớm nghĩ rằng: những bất công kia là “bình thường”, để em có thể trở lại là một cô gái yêu đời và mạnh mẽ.

Tôi còn rất nhớ những ngày còn sinh viên. Có nhiều lúc gọi điện về nhà xin gạo còn không được. Một vài thời điểm chỉ biết ăn mì tôm với cơm nguội, suốt cả nửa tháng. Tôi với một hai người bạn sống chung trong điều kiện đó, chỉ nhìn nhau, vẫn cười đùa, chẳng thấy được cách nào thoát khỏi.

Có đôi lần tôi tự hỏi: tại sao tôi với gia đình tôi thời điểm đó lại nghèo thế. Nhưng cuộc đời nhiều khi không cho mình hỏi mà chỉ dạy mình chấp nhận. Vậy là tôi chấp nhận và tiếp tục.

Tôi còn nhớ lần người tôi đặt hết cả niềm tin và hi vọng bỏ tôi mà đi.

Đó là những tháng ngày của nỗi nhớ và nước mắt. Tôi lại tiếp tục chẳng biết làm gì, bỏ bê cả nhiều điều quan trọng. Tôi hi vọng người ta sẽ cảm thương những điều ấy, bởi từ lâu coi người ta như một điểm tựa. Nhưng không! Người đi vẫn đi. Những thứ tôi dừng lại chỉ khiến cuộc sống của tôi trì trệ.

Rồi thì một ngày đẹp trời, tôi vẫn phải bắt đầu lại, như thể một con số âm.

Mọi bất công và đau khổ đâu có được hóa giải bằng nước mắt. Có người đã nói: “nước mắt là tấm kính biến hình vũ trụ”, chẳng qua bởi đó là cách con người ta hiểu và đến gần nhau. Nước mắt không phải là cách chúng ta có thể dùng để đối diện với những bất công, biến cố và ngang trái.

Nhưng em tôi nào hiểu? Ai đã dạy cho em tôi... Phải nhiều lần đi qua nước mắt, con người ta mới thực sự học được cách để đối diện với nó. Để cho nó tự nhiên rơi ra, nuốt nó vào trong hay biến nó thành thứ không tồn tại!

Em sẽ hiểu rằng: người dỗ dành hoặc hùa theo cảm xúc, chưa chắc đã phải là người thương em nhất. Giống tôi đã thương em và cố nghĩ điều gì sẽ làm em yên ổn? Con đường nào sẽ dẫn em tới sự tự tin. Bởi vì khi đi qua nước mắt, niềm thương của người dành cho người sẽ trở nên rất khác!

Tác giả: Diệp Anh

Nguồn tin: laodongthudo.vn

  Từ khóa: Nước mắt , tâm sự , tình yêu

BÀI MỚI ĐĂNG


TOP