Cuộc sống

Bữa cơm nhà với cảm hứng từ yêu thương

Tôi chợt nhớ về những bữa cơm nhà của mẹ. Bao giờ cha cũng tấm tắc khen món ăn mẹ nấu, dẫu là những món ăn đạm bạc được nấu từ củi khô, rơm rạ, từ căn bếp ám khói đen kịt. Có lẽ tôi cần sớm tạo lại thói quen quây quần cho chính mình, cho gia đình mỗi ngày.

Vợ chồng tôi có 7 năm thuê trọ trong một căn hộ vỏn vẹn 20m2 trước khi mua nhà. Cũng ngần ấy thời gian, chúng tôi rồng rắn đi ăn cơm bụi, hiếm lắm mới có một bữa cơm nhà. Phần vì công việc bận bịu cuốn tôi đi, phần vì căn phòng trọ khiến tôi không còn cảm giác háo hức muốn vào bếp. Cảm hứng sao có thể nhen lên từ không gian chật chội đó?

Rồi chúng tôi cũng có một căn chung cư rộng rãi gấp bốn lần nơi thuê trọ mà cả hai đã gắn bó. Từ ban công, tôi có thể nhìn ra thành phố mờ sương và mặt trời ửng đỏ dần nhô lên mỗi buổi sớm mai. Nơi góc bếp, tôi có thể bày trí những vật dụng nhỏ xinh để nó trở thành một “thiên đường nhỏ”. Tôi nghĩ cảm hứng sẽ bắt đầu từ đây, những bữa cơm ấm cúng sẽ cũng từ đây.

Bữa cơm nhà ấm áp với cảm hứng đến từ yêu thương

Thế nhưng, tôi nhận ra, bữa cơm nhà không đủ sức hấp dẫn với chồng và đứa con gái 5 tuổi của mình. Con bé thích ăn gà rán ngoài cửa hàng ăn nhanh, chồng tôi thích ăn bún ngan ngoài ngõ. Con gái háo hức, reo lên mỗi khi cô nhân viên bê đồ ăn ra, chồng tôi xuýt xoa “ngon quá” mỗi lần đói bụng có ngay một bát bún thơm phức. Nhưng sự hào hứng đó lại không có với những bữa cơm nhà. Tôi thảng thốt: Phải chăng đó là thói quen của 7 năm khó bỏ được?

Tôi chợt nhớ về những bữa cơm nhà của mẹ. Bao giờ cha cũng tấm tắc khen món ăn mẹ nấu, dẫu là những món ăn đạm bạc được nấu từ củi khô, rơm rạ, từ căn bếp ám khói đen kịt. Có lẽ tôi cần sớm tạo lại thói quen quây quần cho chính mình, cho gia đình mỗi ngày. Và tôi cũng nhận ra rằng, cảm hứng không đến từ không gian căn bếp mà đến từ những yêu thương cùng sự chú tâm cho những yêu thương đó.

Tác giả: Dương Hằng

Nguồn tin: Báo Phụ nữ Việt Nam

BÀI MỚI ĐĂNG


TOP