Cuộc sống

Vợ “chết đứng” khi nghe chồng nói: “Đứa bé chắc gì là con tôi?”

Tôi kết hôn khá muộn ở tuổi 28. Những tưởng tìm được người chồng tâm đầu ý hợp thì hôn nhân sẽ viên mãn, nhưng nào ngờ, chồng cục tính và gia trưởng đến nỗi hầu như vợ chồng chưa bao giờ có tiếng nói chung. Đỉnh điểm là việc anh không thừa nhận con mình khiến tôi rơi vào bế tắc.

Chúng tôi gặp nhau trong buổi tiệc tất niên của công ty anh, còn tôi đại diện sếp đến chung vui. Tàn tiệc, anh chủ động muốn đưa tôi về. Những ngày sau đó, tình cảm của cả hai phát triển nhanh chóng. Dù đang nắm giữ vị trí quan trọng của công ty nhưng tôi chưa bao giờ coi thường anh, một nhân viên rất bình thường.

Giai đoạn mới yêu nhau, anh luôn tỏ ra là người ga lăng, săn đón tôi từng chút một. Đến giờ ngồi ngẫm lại, tôi không biết ngày đó anh đến với mình vì mức lương mơ ước và điều kiện gia đình hay do thực tâm yêu thương tôi nữa.

Chúng tôi nhanh chóng tiến đến hôn nhân vào một ngày sau đó không lâu. Sau đám cưới, ba mẹ ruột tặng vợ chồng tôi căn nhà lầu mặt tiền và một chiếc xe hơi.

Cưới nhau không lâu, tôi nhanh chóng có thai. Từ ngày tôi mang bầu anh tỏ ra không vui vẻ gì, ngược lại còn thơ ơ với vợ. Tôi hầu như một mình vật lộn với việc nhà cũng như tự chăm sóc bản thân. Nhà tôi cách nhà bố mẹ ruột 8 km, cuối tuần nào anh cũng chở tôi về thăm nhà nên chẳng lạ gì khi bố mẹ không biết tình cảnh của tôi lúc đấy.

Trái ngược hoàn toàn với thái độ ân cần của tôi, anh tỏ ra lạnh nhạt và dửng dưng như anh chẳng cần có trách nhiệm gì cả. Ảnh minh họa: internet.

Đều khiến tôi bất ngờ nhất về người chồng “đầu ấp tay gối” của mình chính là thái độ của anh lúc tôi nhờ anh chở đi khám thai. Buổi sáng chủ nhật hôm đấy, tôi cảm thấy khó chịu và mệt mỏi trong người nên nhờ anh đưa đi khám thai. Trái ngược hoàn toàn với thái độ ân cần của tôi, anh tỏ ra lạnh nhạt và dửng dưng như anh chẳng cần có trách nhiệm gì cả. Mặc tôi ỉ ôi, năn nỉ đến phát khóc, anh vẫn vờ như không thấy rồi thay quần áo đi cà phê với bạn.

Khi tôi cố kéo tay giữ anh lại, anh liền buông lời cay đắng: "Đứa bé trong bụng cô chắc gì là con tôi"?. Ảnh minh họa: Internet.

Khi tôi cố kéo tay giữ anh lại, anh liền buông lời cay đắng: "Đứa bé trong bụng cô chắc gì là con tôi"? Câu nói của anh thật sự khiến tôi sốc ngất. Lý do mà anh đưa ra là lúc tôi cưới anh, tôi không còn trinh trắng. Vừa về lại mang thai ngay cộng thêm ba mẹ vợ hết lòng yêu thương, phụ giúp, nên anh nghĩ có người “ăn ốc” rồi gia đình tôi gài anh "đổ vỏ". Anh bảo tôi hư hỏng với người khác để mang thai rồi đưa anh vào tròng hòng có được tấm chồng. Chẳng còn sức nói lại điều gì, tôi đành buông tay để anh ra ngoài vui vẻ cùng bè bạn.

Nhưng sự thật nào có phải vậy. Trước khi đến với anh, tôi vẫn còn nguyên vẹn, chưa một lần qua đêm cùng ai, nhưng không hiểu sao đêm tân hôn của hai vợ chồng lại chẳng có cái giọt máu ấy rơi ra trên ga giường.

Giờ đây khi sống trong sự ghẻ lạnh của chồng, lại trong giai đoạn thai kỳ nên tôi chỉ biết buồn tủi và lặng lẽ khóc. Tôi phải làm sao để lấy lại sự tin tưởng nơi chồng và níu giữ hạnh phúc gia đình? Rồi bé con của tôi nữa, khi nó lớn lên sẽ phải ra sao khi biết cha ruột đã không thừa nhận mình? Có phải tôi đã quá vội vàng khi chưa tìm hiểu kĩ đã vội tiến đến hôn nhân? Mong mọi người hãy cho tôi lời khuyên.

Tác giả: Khói Lam

Nguồn tin: phunusuckhoe.vn

BÀI MỚI ĐĂNG


TOP