Giới trẻ

Thư gửi ông già Noel: “Ông có thể cho con xin một đôi chân bình thường?”

Nhân dịp Noel, chàng nhạc sĩ bại não Thiên Ngôn (tên thật Vũ Quốc Hùng) đã viết lên những dòng thư đầy xúc động gửi ông già tuyết.

Tối ngày 21/12, trên trang facebook cá nhân của chàng nhạc sĩ trẻ Thiên Ngôn chia sẻ một lá thư rất dài. Lá thư này có tựa đề: “Thư gửi ông già tuyết: “Ông có thể cho con xin một đôi chân bình thường?””.

Lá thư gửi ông già Noel của Vũ Quốc Hùng gây xúc động mạnh.

Trong lá thư gửi ông già Noel, chàng nhạc sĩ sinh năm 1993 này tự nhận mình là ngốc, vì kể từ khi sinh ra cậu đã bị bại não. Căn bệnh này đã khiến Thiên Ngôn không thể vận động và giao tiếp bình thường.

Vì thế, chàng nhạc sĩ Thiên Ngôn nói rằng năm nào cũng cầu nguyện, bởi biết đâu điều ước của mình lại trở thành hiện thực.

Chỉ vừa mới đăng tải, thế nhưng những dòng tâm sự, chất chứa nỗi niềm của chàng nhạc sĩ bại não bẩm sinh đã nhận được rất nhiều lời bình luận đồng cảm, mong điều ước của Thiên Ngôn sẽ trở thành hiện thực.

Facebook Bich Huynh xúc động: “Khi đọc những dòng em viết cho mẹ, chị đều rưng rưng nước mắt. Chị đang làm mẹ của 3 đứa con nên chị có thể cảm nhận được tấm lòng của mẹ em. Nhưng em biết không nếu chị là mẹ em chắc chắn chị sẽ rất hạnh phúc vì con mình có thể hiểu hết được tấm lòng của mình. Điều mà không phải người con lành lặn nào cũng có thể làm được. Em hãy thật vui, lạc quan và hạnh phúc nhé, đó là món quà quý giá mà em dành tặng mẹ”.

Nhiều lời bình luận mong "ông già Noel" sẽ đọc được lá thư của Quốc Hùng (Ảnh minh họa).

Được sự đồng ý của tác giả, chúng tôi xin trích nguyên lá thư gửi ông già Noel đang lấy nước mắt của nhiều người:

“Lớn đầu thế này rồi mà con vẫn viết thư cho ông liệu có ngốc lắm không? Nhưng năm nào con cũng cầu nguyện, bởi biết đâu đấy, điều ước của con lại được ông chọn để trở thành hiện thực, và một buổi sáng thức dậy, con có thể đứng lên, chạy đến bên mẹ và mở cánh cổng tiễn bố đi làm. Buổi sáng ấy thật đẹp, điều con chỉ dám nghĩ tới trong những giấc mơ của mình.

Người ta nói cuộc sống của con sao tồi tệ thế, con vất vả quá rồi bởi đôi tay co quắp này, và cả đôi chân chẳng thể tự đặt trên mặt đất. Nhưng ông già Noel biết không, mẹ con mới chính là người gian nan nhất.

Người phụ nữ đó, đã từ bỏ tất cả vì con, hơn nửa đời người qua đi, lúc nào cũng vì con. Con giận bản thân mình vì đã khiến mỗi ngày của mẹ là những sự lặp lại đến điên rồ và đáng thương... Hành trình làm mẹ của mẹ con sao thật cay đắng?

Nếu có một đôi chân bình thường thì thật tốt, ông ạ. Con sẽ có thể cùng mẹ chạy ra khỏi 4 bức tường này, có thể đứng cạnh mẹ, nói với bà ấy: "Mẹ đừng lo, mai sau mẹ già đi, con sẽ cõng mẹ!"... Thế mà cả kiếp này, con lại không thể làm điều con vẫn mơ ước đó, dù chỉ một lần!

Rất nhiều người hỏi con, "Tương lai bạn muốn như thế nào?" - một câu hỏi hết sức bình thường nhưng với con lại quá khắc nghiệt. Ông biết đấy, sau này, nếu mẹ chẳng còn đủ sức bên con nữa, con sẽ chính là không biết phải đối diện với cuộc sống như thế nào? Đã cả vạn lần con thầm nghĩ, nếu phải ra đi, xin hãy cho con được chết trước mẹ. Bởi, với cơ thể này, con không biết vắng mẹ con sẽ sống ra sao, thật sự con không biết sẽ sống ra sao! Nào đâu còn một ai có đủ sự bao dung giống mẹ, cam tâm yêu con, cả trong dáng vóc hình hài này...

Chàng trai trẻ chỉ mong một ngày có được đôi chân như bao người bình thường khác. (Trong ảnh Quốc Hùng vui vẻ bên mẹ của mình).

Mỗi lần có dịp kết nối với những bạn trẻ giống như con, mẹ đều muốn con đến tham dự. Ở đó, con biết mình không đơn độc, không phải là đứa trẻ khổ sở duy nhất trên đời. Vì thế con phải chiến đấu, cho niềm tin của mẹ, cho sự can trường của cha, và cho cả những ước mơ đã giúp con không tàn phế.

Ông già Noel hào phóng ơi, ông có biết vì sao con lại ước có một đôi chân bình thường không? Bởi con rất muốn được nhìn thấy sự hạnh phúc của mẹ. Mỗi lần bài tập vật lý trị liệu diễn ra, mẹ đều ngồi ở đó, vỗ tay cổ vũ, mẹ rất muốn con có thể tự đứng trên đôi chân của mình, theo cái nghĩa đen đơn thuần nhất!

Những suy tư của Hùng khiến nhiều người rơi lệ.

Con biết ông sẽ không thể đọc hết mọi điều ước, vì thời gian chẳng đủ cho hàng triệu đứa trẻ trên thế giới đâu ông nhỉ, chiếc bít tất cũng không thể vừa cho một đôi chân khỏe mạnh con mơ ước. Nhưng ông đừng lo, con đã không thể đi, thì càng không thể để mình nhụt trí, nhất là khi với mẹ, con luôn là tất thảy ngọn sống.

Con sẽ mạnh mẽ mà, vì sa mạc có bỏng rát đến đâu, vẫn có những giọt nước sinh tồn...

Hà Nội, những ngày lạnh!".

Vũ Quốc Hùng (nghệ danh Thiên Ngôn) từ khi vừa sinh ra, Quốc Hùng không may mắc bệnh bại não bẩm sinh thể co cứng. Tay, chân Hùng co quắp, khả năng vận động kém, sinh hoạt cá nhân hay chuyện đi lại cũng cần có người khác giúp sức. Thậm chí, ngay cả việc nói chuyện với người khác, Hùng cũng thực hiện khá khó khăn.

Dù sinh ra không được lành lặn như bao người, nhưng chính nghị lực sống của Hùng đã khiến nhiều người phải nể phục. Quốc Hùng cũng chính là tác giả của nhiều bài hát như: Giờ con mới biết, nụ cười hạnh phúc, hạnh phúc của anh... được các ca sĩ nổi tiếng thể hiện.

Tác giả: Thanh Lam

Nguồn tin: Báo Người đưa tin

BÀI MỚI ĐĂNG


TOP