Ký ức của em có tên anh

Đã bao lần nói từ bỏ, anh cũng không níu kéo, cứ nói muốn đi thì cứ đi vì anh không cho em hạnh phúc.Vậy mà những lúc lạc lõng bơ vơ vẫn cứ muốn ngã vào lòng anh vì khi đó em thấy bình yên lắm, em bỏ cả thế giới này sau lưng chỉ cần nằm trong vòng tay anh là đủ.

Người từng nắm tay em mùa hoa sữa năm ấy, nay đâu rồi?

Chúng ta không đủ giàu có để mua hết tất thảy những ký ức vốn dĩ đã nằm gọn trong ngăn kéo quá khứ. Phố nằm im lìm đếm bước chạy của thời gian, chẳng dư giả đợi chờ trái tim ai liền sẹo vết đau cũ. Cứ ôm giữ những hoài niệm, vậy mà em lại là kẻ nghèo nhất trên đời, bởi điều này cũng giống như việc còn thương một người nhưng mãi mãi không có được người đó nữa.

Ký ức về ngày Tết Độc lập đầu tiên

72 năm đã trôi qua kể từ mùa thu năm 1945, nhưng trong thẳm sâu ký ức của ông Nguyễn Hữu Khai vẫn luôn in đậm hình ảnh về ngày Tết Độc lập đầu tiên, về những tháng ngày cờ đỏ sao vàng rực rỡ với niềm hạnh phúc vô bờ khi chính quyền về tay nhân dân.


TOP