Giáo dục

Thầy cô đội mưa rét đưa nước từ con suối Agrồng về cho học sinh

Để có nước sinh hoạt cho học sinh bán trú, các thầy cô giáo trường Phổ thông Dân tộc bán trú THCS Nguyễn Văn Trỗi (xã Atiêng, huyện Tây Giang, Quảng Nam) tự kéo 2.500m ống để đưa nguồn nước về từ thượng nguồn con suối Agrồng về. Cái lạnh tê tái dưới 10 độ ở vùng cao Tây Giang cũng không ngăn được được quyết tâm của họ.

Thứ Bảy, Chủ Nhật thay vì nghỉ ngơi sau một tuần vất vả trên bục giảng thì các thầy cô nơi đây cùng học trò mình trèo đèo, lội suối, khảo sát, tìm nguồn nước sạch, rồi tự mình gùi, kéo những đoạn ống nhựa loại phi 90, 60, 40 lên thượng nguồn để dẫn nước về trường.

Thầy cô cùng học sinh đưa nước về trường

Để vượt qua 3 km đường rừng trơn trượt, muỗi, vắt bám theo, các thầy cô phải tự trang bị cho mình dép rọ, vớ, gậy chống trợt, áo ấm, áo mưa. Mỗi thầy phải kéo ít nhất 100m ống nhựa lên đầu nguồn con suối.

Cô Hồ Thị Thanh Tâm - Hiệu trưởng nhà trường - cho biết, mưa lớn đợt bão số 12 vừa qua đã cuốn trôi toàn bộ hệ thống nước sạch ở đây, gần nửa tháng nay, học sinh không có nước sinh hoạt. Nhờ huyện quan tâm hỗ trợ 2.500m ống chứ không trường không biết lấy gì mà dẫn nước về.

Đội mưa rét để dẫn nước về trường

Những ống nước dài cả trăm mét lần lượt kéo dọc theo con suối. Trời lạnh như cắt da, cắt thịt nhưng các thầy các cô vẫn quyết tâm làm. Thầy giáo Nguyễn Tân Tiến “chỉ huy trưởng” công trình cho biết, để tìm được nguồn nước, mình cùng với các em học sinh ở đây đi khảo sát mấy ngày liền. Khi tìm được nguồn nước sạch rồi thì thầy trò bắt đầu gùi xi măng, cát, lật đá, chặt cây đóng cọc ngăn đập. Khi nguồn nước đảm bảo thì đến khâu ghép nối các đoạn ống lại với nhau.

Kinh nghiệm nhiều năm làm việc này, thầy Tiến cho biết thêm: “Muốn nước chảy mạnh, áp lực lớn thì dùng ống phi 90 đặt ở thượng nguồn trước, khoảng 500 mét thì nối tiếp ống phi 60 và cuối cùng là phi 40”.

Thầy trò trường Phổ thông Dân tộc bán trú THCS Nguyễn Văn Trỗi bất chấp thời tiết lạnh giá, dầm mưa kéo ống dẫn nước về trường

Sau hai ngày làm việc ròng rã dưới cái lạnh dưới 10 độ tê tái, công trình cũng hoàn thành, ai nấy rã rời chân tay. Nước về là niềm hân hoan của cả thầy và trò sau những ngày gian nan, vất vả. “Dạy học vùng cao là thế đó, vất vả lắm, đâu chỉ dạy chữ không mà còn lo cho các em cho từng bữa ăn, giấc ngủ, rồi nuôi thêm con gà, con heo cải thiện bữa ăn. Có hôm học sinh đau, bố mẹ ở xa chưa tới kịp chăm sóc thế là giáo viên chủ nhiệm phải thức cả đêm ở bệnh viện để chăm lo”, thầy Tiến tâm sự.

Được biết, cách đây 1 năm, trường Phổ thông Dân tộc Bán trú THCS Ch’ơm được Quận ủy Hải Châu (TP Đà Nẵng) hỗ trợ gần 3.000m ống nước. Thầy cô ở đây đi vận động dân quân xã Ch’ơm, Ga ri tham gia làm công trình nước tự chảy. 2 tháng ròng băng rừng lội suối, đắp đập ngăn nước, 2.900m ống được kéo lên tận đỉnh núi Ch’ơm để lấy nước dẫn về trường để học sinh và thầy cô giáo sinh hoạt”.

Thầy giáo trường PTDTBTTHCS Ch’ơm sửa chữa nước sinh hoạt trên đỉnh núi Ch'ơm

Có nước nhưng lại thiếu bể chứa để dự trữ, thế là các thầy lại phải đi kêu gọi nhà tài trợ hỗ trợ mua gạch, xi măng, cát để xây bể chứa nước. Tình trạng học sinh đi học gùi theo nước sinh hoạt đã không còn nữa.

Con bão số 12 vừa qua gây ra mưa lớn, một số hệ thống nước ở đây hư hỏng, thế là các thầy lại phải tiếp tục sửa chữa. Thầy Nguyễn Đông Vũ - Hiệu trưởng nhà trường - cho biết việc sửa chữa cũng vất vả lắm. Từ chân núi lên đến đầu nguồn đi bộ bở hơi tai, cả người “bốc khói”. Vắt rừng, rồi ruồi vằng cứ thế bu vào chích. Thầy Vũ nói nếu trễ vài ba ngày thì học sinh đói hết vì không có nước nấu cơm, sinh hoạt.

Ông Nguyễn Anh Tuấn - Trưởng phòng GD-ĐT huyện Tây Giang nhận xét: “Việc gì có thể làm được cho học sinh thì họ tự làm, không trông chờ ỷ lại vào sự đầu tư của cấp trên. Họ làm việc vì tình cảm, lòng yêu nghề mến trẻ, đôi khi hy sinh thời gian dành cho gia đình, vợ con...”.

Tác giả: Đ.Hiệp-C.Bính

Nguồn tin: Báo Dân trí

BÀI MỚI ĐĂNG


TOP