|
Ngày tôi chưa mang bầu đứa con đầu lòng, thỉnh thoảng tôi cũng được chồng đưa đến nhà đồng nghiệp vào những dịp nghỉ cuối tuần để tụ tập ăn uống, đàn hát vui vẻ. Ngược lại nhân viên ngày nhận lương, thưởng hàng tháng, hàng quí chồng tôi cũng rộng rãi mời cả phòng về nhà tôi liên hoan, gặp gỡ thật thân tình. Tôi kém chồng 6 tuổi, làm thu ngân ở một trường mẫu giáo trong phố, nhân viên của chồng hầu hết còn trẻ nên tôi coi họ như em trai, em gái của mình.
Đàn bà sinh nở có thì, nghe lời chồng khi con gái đầu được 4 tuổi thì tôi mang bầu lần hai. Thấy tôi nghén khác với lần bầu trước, bố, mẹ chồng rồi chồng và cả bản thân tôi đều tin tôi sẽ sinh cho nhà chồng một cậu ấm nối dõi. Thế nhưng ông trời chưa cho khi con gái thứ hai ra đời, mặc cho bé khỏe mạnh, giống bố như đúc một khuôn nhưng bố, mẹ chồng và chồng tôi đều không mấy nhiệt tình chào đón.
Từ khi có thêm bé gái nữa, tôi bận tối mắt, tối mũi vừa chăm cả hai con, vừa đảm bảo ngày công ở trường mầm non vì mẹ tôi không thể bỏ ruộng vườn ra phố phụ tôi quá lâu được. Còn bố, mẹ chồng thi thoảng ghé thăm, hỏi han đôi ba câu, đưa chút quà cho 2 cháu rồi vội gọi taxi trở lại nhà.
Bố, mẹ chồng đã vậy còn chồng tôi lúc nào cũng có lí do bận việc nọ, việc kia ở công ty để vắng nhà. Từ khi có thêm con gái chuyện chồng mời đồng nghiệp về nhà liên hoan, ca hát chấm dứt hẳn. Có hôm rỗi rãi thấy chồng vào, ra thẫn thờ, tôi chủ động gợi ý làm món ngon gặp mặt bạn bè cho chồng vui thì anh nhấm nhẳng rằng nhà toàn đàn bà có gì để khoe mà tụ tập?
Rồi tôi nghe tin phòng kinh doanh của chồng vừa có thêm 1 nhân viên mới. Cô này mới tốt nghiệp đại học, xinh đẹp, sành điệu và luôn có mặt cùng chồng tôi mọi lúc, mọi nơi, đặc biệt cô gái hát rất hay và đã nhiều lần sánh vai với chồng tôi vào quán karaoke sang trọng trên phố.
Cảnh giác tôi tìm cách hỏi dò chồng thì anh bảo nhân viên mới ra nghề, chồng kèm cặp, chỉ bảo cho bắt kịp yêu cầu công việc, chứ nó chưa bằng tuổi em út của chồng, tôi đừng nghĩ vớ vẩn mệt người!
Tôi chưa kịp mệt người vì lo chuyện chồng bồ bịch, thì chồng thông báo cô nhân viên trẻ bị ốm do không quen với thời tiết quá nóng bức ở thành phố chật chội, người xe như mắc cửi này.
Nhân ngày nghỉ cuối tuần trời mát chồng báo không ăn cơm nhà để cùng đồng nghiệp trong phòng đến thăm cô nhân viên trẻ…
Đã quá nửa đêm mà chồng chưa về nhà, điện thoại của anh tôi gọi cả chục cuộc vẫn ngoài vùng phủ sóng. Lo lắng tôi phải gọi điện cho một chị cùng công ty với anh để hỏi địa chỉ nhà cô gái.
Tôi bàng hoàng muốn xỉu khi sau cánh cửa nhà cô nhân viên, chồng tôi quần đùi, cởi trần, mắt nhắm, mắt mở bước ra. Anh nhanh nhảu thanh minh uống có mấy lon bia với cậu thanh niên cùng phòng mà …”ngủ quên” mất, chắc tại men bia cộng với hôm nay…mát giời!
Tác giả: An Trí
Nguồn tin: Báo Tiền phong