Có những dấu mốc quan trọng trong cuộc đời một đứa trẻ mà bố mẹ nào cũng ghi nhớ: khoảnh khắc con chào đời, khi con biết lẫy, bi bô nói tiếng đầu tiên, chập chững đi, gọi bố, gọi mẹ... Lúc nào cũng thấy con bé bỏng ngây thơ, và khiến cho bố mẹ ngỡ ngàng mỗi khi con bước vào giai đoạn phát triển mới.
Đến khi con đi nhà trẻ thì những lo lắng khủng hoảng mới lại bắt đầu, còn hơn cả quãng thời gian chăm sóc con sơ sinh. Nhất là đối với các bà mẹ, yêu thương con chưa bao giờ là đủ, phải gửi con đi lớp là đã thấy hụt hẫng rất nhiều rồi. Bởi thế nên, đừng ai cười nếu như bắt gặp một bức thư giống như dưới đây.
"Gửi cô giáo!
Mình là mẹ cháu Minh Thảo (tên ở nhà là Mina), 20 tháng tuổi. Cháu đã nói được một số từ, tự biết đòi đi "ị thối", đi tè thì hay quên, nhờ các cô để ý cho cháu ngồi bô. Cháu ở nhà đang ăn cháo, cơm thì ăn một ít và đang tập ăn. Bố mẹ cháu cho ăn theo nhu cầu, khi nào cháu không muốn ăn nữa thì cô không cần ép cháu ăn đủ suất ạ.
Bức tâm thư đang gây bão của một bà mẹ trẻ, chia sẻ về con nhỏ của mình với cô giáo. |
Cháu chưa tự xúc được nên nhờ các cô xúc giúp, tập cho cháu xúc dần dần. Cháu mới đi học lần đầu nên chắc sẽ khóc nhiều, nhờ các cô dỗ cháu giúp, nếu cháu khóc quá thì gọi bà đón về, vì nhà cháu có bà ở nhà nên tinh thần là tập cho cháu làm quen dần chứ chưa vội vàng. Nếu cháu có làm gì hư thì các cô nhắc nhở, giải thích cho cháu hiểu và báo lại cho bố mẹ cháu biết để dạy bảo cháu. Bố mẹ cháu ủng hộ những hình phạt nhẹ nhàng vừa phải khi cần.
Mong các cô chăm sóc, dạy dỗ cháu ngoan và vui vẻ khi đi lớp ạ. Mẹ cháu đi làm về muộn nên việc đưa đón cháu do bố và bà phụ trách, do không có thời gian trao đổi cùng các cô, nên cô thông cảm, mẹ cháu hơi dài dòng chút. Hôm nào mẹ cháu sẽ qua gặp các cô để cảm ơn ạ.
Mẹ Ng.".
Chỉ là một bức thư tay giản đơn nhưng lại chứa đựng đầy cảm xúc, khiến cho cả ngàn người khác rung động. Phải làm mẹ rồi mới hiểu, tình mẫu tử gắn bó kỳ diệu như thế nào, và chẳng có bà mẹ nào không lo lắng khi gửi gắm con cho người khác chăm sóc. Dù sự trông nom ấy chỉ mang tính tạm thời, để mẹ có thể yên tâm đi làm những việc khác, kiếm tiền nuôi con, nhưng trái tim người mẹ lúc nào cũng hướng về phía con.
Ngày đầu đi học của con gái bé bỏng, bà mẹ nào cũng thấy nôn nao. (Ảnh minh họa) |
Rất nhiều luồng quan điểm tranh cãi xoay quanh bức thư dịu dàng mà người mẹ trẻ gửi cho cô giáo của con nhân ngày đầu tiên đi học. Một số người góp ý rằng làm như thế phiền phức dài dòng, vì tất nhiên trẻ con đi mẫu giáo đều được các cô trông nom giống như ở nhà vậy. Những gì người mẹ trẻ viết trong bức thư, là những thói quen mà hầu hết các em bé khác đều có, đương nhiên cô giáo sẽ biết cách xử lý, chăm sóc.
"Mình nghĩ là mẹ cháu nên xin nghỉ làm 1 buổi, rồi đến gặp trực tiếp cô giáo để trao đổi, dặn cô những cái cần thiết, chứ viết dài như này thiếu thiện cảm lắm".
"Nói thật là chữ mom hơi khó đọc, nếu mình là cô giáo mình cũng sẽ không vui lắm đâu khi đọc bức thư nhắn nhủ này".
"Thà rằng gọi điện nói chuyện với cô dăm ba phút, còn hơn là viết cả trang giấy như này, tự nhiên cô lại để ý, và nếu con quấy khóc quá hay không ngoan thì cô sẽ không thích con mình".
Tuy nhiên, mặt khác, không ít chị em lại tỏ ra đồng cảm, rưng rưng nước mắt khi thấy mình cũng giống y như vậy: "Mình cũng sắp sửa cho con đi bộ đội đây, hồi hộp lo lắng lắm"; "Thấy thương 2 mẹ con quá, con mình cũng nhỏ xíu, nghĩ đến cảnh tiễn con ở lớp rồi đi làm không ôm con trong lòng như mọi ngày, tự dưng muốn khóc", "Bức thư cảm động quá, mom thật chu đáo"...
Mỗi bà mẹ đều có suy nghĩ riêng của mình về bức thư trên, song, dù có thế nào thì ai cũng phải công nhận một điều rằng: tình yêu thương của mẹ dành cho con vẫn là thiêng liêng đáng trân trọng nhất.
Tác giả: Lynk
Nguồn tin: helino.ttvn.vn