Cuộc sống

Nàng dâu lo lắng khi nghe bố chồng nói “đẻ con gái thì đẻ tiếp, đẻ đến khi nào có con trai thì thôi”

Tôi cưới chồng tháng Mười năm ngoái, và tết vừa rồi là tết đầu tiên tôi làm dâu. Vì đang trong thời kì đầu thai nghén, tôi được mọi người ưu ái chỉ làm những việc lặt vặt trong nhà. Bởi vậy cho nên tuy là tết đầu tiên ở nhà chồng nhưng rất nhẹ nhàng không vất vả bận rộn. Hơn nữa tôi có một niềm vui lớn hơn đó là sắp sắp được làm mẹ, tuy nhiên niềm hạnh phúc này ngay lập tức trở thành nỗi áp lực.

nàng dâu

Bố mẹ chồng tôi chỉ có hai đứa con trai, chồng tôi là con trai cả. Bên họ nhà chồng cũng cháu trai là nhiều, chỉ có vài cô cháu gái. Có lẽ vì vậy mà trong suy nghĩ mặc định của bố chồng tôi, nòi nhà ông chỉ đẻ con trai.

Trước ngày nghỉ tết, theo lịch khám thai định kì, chồng tôi đưa tôi đi khám. Dù tôi không hỏi nhưng bác sĩ cũng tiết lộ giới tính thai nhi “Chúc mừng cháu, tám mươi phần trăm là giống mẹ nhé”. Người ta nói “sinh con gái đầu lòng là may mắn”, rằng “ruộng sâu trâu nái không bằng con gái đầu lòng”. Bản thân tôi khi chưa lấy chồng nhìn những bé gái xinh xắn cũng ước mình sau này có những nàng công chúa như vậy. Tuy nhiên, vì chưa chắc chắn hoàn toàn nên tôi cũng không nói cho chồng tôi hay bất cứ ai biết con mình là gái hay trai.

Ngày tết, anh em họ hàng đến nhà chơi, biết tôi có bầu ai cũng hỏi là trai hay gái, tôi nói “cháu cũng chưa biết ạ” nhưng bố chồng tôi thì trả lời “chắc như đinh đóng cột”:Tất nhiên là con trai rồi, cái này thì không phải hỏi. Xong rồi ông nói ông đã chọn tên cho cháu đích tôn rồi, còn nói đất đai chỗ này chỗ kia sau này nhất định là phần thằng cháu đích tôn.

Hôm mồng ba tết, anh em nội tộc đến nhà bàn chuyện xây nhà thờ họ. Trong lúc bàn bạc, mọi người có đề xuất mỗi đinh con trai đóng góp 10 triệu đồng, còn con gái thì tùy tâm ủng hộ. Khi đến lượt nhà chồng tôi, bố chồng tôi khẳng khái “Nhà tôi góp 4 suất đinh”. Ai cũng thắc mắc nhà có bố chồng tôi với hai đứa con trai sao lại “4 đinh”. Bố chồng tôi cười hỉ hả “còn một 1 đinh sắp chào đời rồi”. Chỉ chờ có thế, mọi người liền ồ lên chúc mừng bố chồng tôi sắp có cháu đích tôn.

Nhìn bố chồng tôi vui vẻ bao nhiêu thì lòng tôi lại bồn chồn lo lắng bấy nhiêu. Bố chồng tôi là quân nhân về hưu, tính tình ông rất phóng khoáng vui vẻ, tuy nhiên về chuyện sinh đẻ con trai con gái thì lại có chút nặng nề. Còn nhớ hôm ba mươi tất niên, khi biết cô cháu gái sắp sửa sinh cô con gái thứ hai ông liền động viên: “Không sao cháu ạ, con gái thì ta lại đẻ tiếp, đẻ khi nào có con trai thì thôi. Ngày xưa ông bà đẻ chín mười đứa con thì sao, mình còn trẻ lo gì không có sức đẻ”. Nghe lời động viên như vây, là phụ nữ đúng là không biết nên khóc hay nên cười.

Tôi có bảo chồng “Đã biết con trai hay con gái đâu mà bố cứ khẳng định như vậy, rồi đẻ con gái thì sao?”. Chồng tôi bảo: “Kệ bố, đẻ con gái thì chịu con gái chứ sao?”. Ngày tết, thay vì để vui thì tôi lại luôn trong tâm trạng bồn chồn không thoải mái. Nói thật, lúc nhìn bố chồng tôi nói về đứa cháu đích tôn, tự tin với bao ước mơ dự định tôi chỉ ước bác sĩ dự đoán nhầm. Tôi không hình dung nổi, khi biết tin đứa cháu ông luôn kì vọng là con gái thì ông sẽ phản ứng như thế nào, hay là sẽ động viên tôi “còn trẻ còn sức cứ đẻ, đẻ khi nào có con trai thì thôi” như ông đã từng động viên cháu gái.

Thú thật, vì ông quá mong ngóng cháu trai nên tôi không biết phải mở lời như thế nào để bố chồng đỡ thất vọng. Tôi có nên nói sớm, nêu rõ quan điểm con cái của mình hay cứ viện lý do luật pháp nghiêm cấm bác sĩ tiết lộ giới tính thai nhi để giấu giới tính của con cho đến ngày sinh nở?

Tác giả: N. Linh

Nguồn tin: Báo Dân trí

BÀI MỚI ĐĂNG


TOP