|
Sau lần gặp gỡ vô tình ấy, tôi đã nhờ người bạn gái làm cầu nối cho tôi. Cô bạn có vẻ như không hào hứng khi làm kẻ bắc cầu nhưng vì thấy tôi nhiệt thành nên cuối cùng cũng thu xếp cho chúng tôi gặp gỡ.
Tôi đã yêu N., đã chết mê chết mệt vì sự nhẹ nhàng của cô ấy, và nhận ra cô ấy không hề né tránh hay cự tuyệt tình cảm của tôi. Sau 5 tháng tìm hiểu, quan tâm, tôi ngỏ lời và được N. gật đầu đồng ý.
Quãng thời gian chúng tôi yêu nhau N. hay kể về gia đình mình, một gia đình mà cô ấy nói rằng luôn là sự ám ảnh bởi những lời đay nghiến của cha mẹ. Cha N. ngoại tình và mẹ cô ấy không ngừng dằn vặt ông trong khi mình cũng vụng trộm với một đối tượng khác. N. nói đã mất niềm tin vào hôn nhân, đã từng không tin vào hạnh phúc, cho đến khi gặp tôi, khát khao có một mái ấm mới thực sự nhen nhóm và trỗi dậy. Khi nghe N. trải lòng tôi vừa thương em vừa xúc động. Tôi luôn tin rằng mình hoàn toàn có đủ khả năng để bù đắp cho những thiệt thòi của N.
Chúng tôi đã nói về tương lai, đã bàn về chuyện cưới. Tôi đã đưa N. về nhà và em rất được lòng bố mẹ tôi. Mẹ tôi nói “cưới vợ phải cưới liền tay”, vậy nên tôi đang xúc tiến kế hoạch đám cưới trong một tương lai gần.
Thế nhưng mới đây, cô bạn của tôi, cũng là bạn của em, người trước đây tôi nhờ làm mai đã tìm gặp tôi nói chuyện. Cuộc nói chuyện đó đã làm đảo lộn mọi thứ.
Trước đây N. luôn ở trong tình trạng chán nản u uất vì mối bất hòa giữa bố mẹ. Trong một khoảng thời gian N. bỏ nhà đi rồi kết thân với một người con gái, họ chung sống với nhau. Và không biết người kia bằng cách nào đã khiến cho N. tin rằng “Họ sinh ra là để dành cho nhau. Rằng chỉ có phụ nữ mới đem lại hạnh phúc cho nhau còn đàn ông chỉ toàn là dối trá” . Họ đã yêu nhau, chính xác là như vậy.
Cô bạn này đã mất rất nhiều thời gian để kéo N. ra khỏi mối quan hệ đó, thậm chí đã hộ tống N. đi gặp bác sĩ tâm lý để N. biết rằng là N. đang lầm lạc về giới tính chứ đó không phải là tình yêu. Cũng trong một thời gian dài N. đã phải trốn tránh vì cô gái sống chung kia không ngừng tìm kiếm. Mọi chuyện chỉ đi qua khi cô gái kia tìm được bạn tình mới.
Bạn tôi nói cô ấy biết không nên nói ra vì đó là quá khứ rồi. Nhưng vì cô ấy là người làm cầu nối cho tôi, cô ấy cảm thấy phải có trách nhiệm cho tôi biết sự thật. Cô ấy cũng khẳng định N. không phải người đồng giới, chỉ là trong lúc chán nản bị lôi kéo dụ dỗ mà thôi. Cô ấy rất vui khi thấy N. đã trở về đúng con người thật, tìm được tình yêu nhưng lại sợ nhỡ may tôi phát hiện ra quá khứ này sẽ không chấp nhận nổi, chi bằng tôi biết trước rồi quyết định thế nào tùy tôi.
Tôi không kì thị những người đồng giới. Thậm chí tôi còn rất khâm phục họ vì dám vượt qua mọi định kiến để có thể sống thật với mình, với tình yêu. Nhưng khi biết bạn gái tôi từng yêu một người phụ nữ, đã sống chung với nhau và có thể còn những chuyện khác hơn thế nữa đã xảy ra tôi lại cảm thấy sợ hãi. Thậm chí tôi còn lo sợ biết đâu cô ấy không phải vì dụ dỗ mà là đồng tính thật và cô ấy chỉ là một người yếu mềm muốn dùng hôn nhân với một người đàn ông để che giấu bản thân mình thì sao?
Tôi luôn tâm niệm rằng quá khứ không quan trọng, quan trọng là hiện tại người yêu tôi như thế nào. Có nghĩa là một khi đã yêu và cưới tôi sẽ không truy cứu chuyện bạn gái trước đây đã yêu bao nhiêu người, đã từng “vượt rào” hoặc có thể thậm chí đã từng ly hôn đi chăng nữa. Nhưng chuyện này thì lại hoàn toàn khác và nằm ngoài trí tưởng tượng của tôi. Liệu tôi có nên mơ về một gia đình ấm êm, một người vợ hiền, một người mẹ tốt đúng nghĩa khi mà người N. từng yêu không phải đàn ông mà là một phụ nữ?
Tác giả: Q. Vinh
Nguồn tin: Báo Dân trí