Da xanh như tàu lá
Sau một thời gian mắc bệnh, sức khỏe của em Võ Thị Gấm giảm sút nghiêm trọng. Cơ thể xanh xao gầy gò, em đi không vững. Mỗi lần di chuyển em phải nhờ sự trợ giúp của mẹ. Sức khỏe yếu, nhìn thấy đồ ăn là muốn ói nên mẹ em phải bón từng miếng cháo, ngụm nước.
Cha xách hồ kiếm từng bữa ăn, con mắc bệnh ung thư máu. |
Được hỏi về quãng thời gian con gái ủ bệnh, chị Lê Thị Bằng nhớ lại, khi ấy con da dẻ xanh như tàu lá, tay chân nổi gân xanh. Sau những triệu chứng ban đầu đó là chuỗi ngày em Võ Thị Gấm ho liên miên, những cơn ho đau quặn ruột gan. Chị Bằng mua cho con không biết bao nhiêu ngày thuốc nhưng triệu chứng chỉ giảm vài ngày rồi lại nặng thêm. Suốt hai tháng cho con uống thuốc ở ngoài không bớt, chị đưa con tới bệnh viện.
Cầm kết quả xét nghiệm máu của con đến bác sĩ tư vấn, chị không tin nổi vào tai mình. Cứ ngỡ con gái chỉ lười ăn, rồi ho, chị không ngờ Gấm bị ung thư hệ tạo huyết. Em được cho là thiếu cả 3 dòng máu hồng cầu, tiểu cầu và bạch cầu, phải nhập viện điều trị dài ngày với chi phí khá tốn kém.
Dù em Võ Thị Gấm đã có bảo hiểm y tế, tuy nhiên chi phí thuốc ngoài danh mục và những chi tiêu khác đã khiến gia đình em cạn kiệt.
Chi phí khám chữa bệnh đắt đỏ khiến gia đình lao đao |
Cha xách hồ kiếm từng bữa ăn
Gia đình anh Võ Văn Lập và chị Lê Thị Bằng chuyển từ Bạc Liêu lên Nhà Bè sinh sống. Hàng ngày, anh chị theo các công trình đi làm phụ hồ. Công trình ở xa, cả nhà lại chuyển theo từ nơi này sang nơi khác, chỗ ở không ổn định nhưng vì mưu sinh nên đành chấp nhận.
Hai vợ chồng có 3 đứa con, số tiền họ kiếm được không nhiều nhưng cũng đủ sống qua ngày. Từ ngày em Gấm mắc bệnh, chi phí chữa bệnh ngày càng nhiều khiến gia đình lâm vào cảnh nợ nần. Thu nhập cũng giảm đi vì chị Bằng phải nghỉ việc, ở bệnh viện chăm con. Anh Lập làm ra bao nhiêu thì lo tiền phòng trọ, chi phí sinh hoạt gia đình, tiền chữa bệnh hoàn toàn dựa vào vay mượn.
Em Gấm gầy guộc, cơ thể yếu ớt xanh xao như tàu lá chuối |
Giấy chứng nhận hộ nghèo của gia đình |
Chia sẻ với chúng tôi, chị Bằng thở dài: “Mẹ con tôi ở bệnh viện tiết kiệm hết sức có thể, có tiền chỉ dành mua thuốc không dám tiêu một đồng. Cơm ăn nước uống xin từ thiện, chỉ khi nào cháu quá mệt không ăn được cơm mới dám mua tô cháo bồi dưỡng. Tiết kiệm bao nhiêu cũng không đủ vì chồng tôi làm ra ít quá. Giờ lúc nào tôi cũng lo chỉ sợ không còn tiền cho cháu chữa bệnh phải đưa về thôi. Bệnh này thuốc uống hằng ngày cháu còn yếu thế, bỏ thuốc thì cháu sẽ ra sao”.
Mọi đóng góp có thể gửi về: Gửi trực tiếp: Anh Võ Văn Lập ấp Cầu Đỏ, xã Vĩnh Lộc, huyện Hồng Dân, tỉnh Bạc Liêu. SĐT: 0937 508 016 |
Tác giả: Đức Toàn
Nguồn tin: Báo VietNamNet