Bé Nguyễn Phước Lộc (sinh năm 2012 ở 140/15/15 khóm 2, phường 2, TP Sóc Trăng) bị bệnh u não, tình trạng nghiêm trọng nhưng gia đình đang bất lực vì không còn tiền điều trị.
Bán nhà đi ở trọ vẫn không đủ tiền cứu con. |
6 tháng trước, bác sĩ đã chẩn đoán được bé Nguyễn Phước Lộc mang khối u não ác tính. Tuy nhiên, do khối u nằm ở vị trí khó nên không thể phẫu thuật được. Bé Lộc được chuyển qua điều trị theo phác đồ hóa chất để khi khối u gom nhỏ lại sẽ thực hiện phẫu thuật. Tuy nhiên chưa đạt tới mong muốn đó, gia đình bé đã rơi vào cảnh bế tắc.
Từ một cậu bé lanh lợi hoạt bát, nay Lộc chỉ nằm một chỗ không tự chủ đi lại được vì nửa người bị yếu liệt. Nhìn cậu bé đáng thương ấy mệt mỏi cả ngày chẳng muốn nói một câu. Mỗi lần ăn vào lại ói ra, vài thìa cháo loãng không đủ sức chống lại bệnh tật. Cả ngày Lộc nằm li bì, mê man trên giường bệnh.
Khối u não ác tính hành hạ Lộc cả ngày lẫn đêm |
“Nhìn con mà nẫu cả ruột. Ăn uống không được làm sao có sức. Cháu đau đớn, mệt mỏi mà mẹ chẳng biết làm thế nào để giúp con”, chị Huỳnh Mỹ Phương, mẹ bé xót xa.
Phác đồ điều trị của Lộc kéo dài kèm theo chi phí ngày một lớn khiến gia đình rơi vào cảnh sức cùng lực kiệt. Chỉ cần ngưng điều trị, tính mạng cậu bé sẽ gặp nguy kịch. Vậy nhưng khi được hỏi làm cách nào để tiếp tục lo cho con, chị Phương chỉ lắc đầu, hai hàng nước mắt lã chã rơi.
Bán nhà đi ở trọ
Cuộc sống hôn nhân trắc trở, chị Phương về ở với mẹ đẻ. Mấy mẹ con bà cháu nương tựa vào nhau để sống. Giá như bệnh tật không ập đến thì có lẽ họ sẽ không đến nỗi nào. Chỉ sau vỏn vẹn 6 tháng, không chỉ trở nên trắng tay mà cả nhà còn lâm vào cảnh khốn đốn.
Để tiếp tục chữa bệnh cho con, chị Phương hỏi vay mượn khắp nơi. Nợ nần chồng chất, giờ gặp ai hỏi vay chị cũng chỉ nhận được cái lắc đầu. Căn nhà mà 4 mẹ con bà cháu từng ở phải bán đi lấy 130 triệu đồng với hy vọng cứu được bé Lộc, còn mọi người dắt díu nhau đi thuê phòng trọ chật chội ở.
Cuộc sống của bé Lộc rất mong manh. |
Tài sản duy nhất không còn, tia hy vọng cuối cùng sắp tắt. Mọi chi phí sinh hoạt lúc này đều phụ thuộc vào số tiền đi làm hồ của người con lớn. Những đồng tiền ít ỏi phải lo trang trải cho tiền ăn, điện nước sinh hoạt... nên không thể trả đủ tiền thuốc cho Lộc.
Chia sẻ với chúng tôi, chị Phương nói: “Tôi chỉ mong mỏi một điều duy nhất là làm sao có tiền để cứu con. Con khỏe mạnh tôi có thể đi làm để trả nợ dần. Giờ cháu còn nằm đây, tôi chẳng làm được việc gì ra tiền. Từ ngày cháu bệnh chỗ nào cũng hỏi vay mượn cả rồi. Chủ phòng trọ thấy mẹ con tôi tội nghiệp quá, thương tình cho cả tiền phòng trọ chỉ lấy tiền điện. Nhiều lúc ôm con vào lòng chỉ biết nói mẹ xin lỗi con”.
Mọi đóng góp có thể gửi về: 1. Gửi trực tiếp: Chị Huỳnh Mỹ Phương, 140/15/15 khóm 2, phường 2, TP Sóc Trăng, tỉnh Sóc Trăng. SĐT: 036 842 4453 |
Tác giả: Đức Toàn
Nguồn tin: Báo VietNamNet