Nhân ái

Hoàn cảnh đáng thương của người phụ nữ nhỏ bé gánh cả gia đình bạo bệnh

5 năm sau cuộc hôn nhân thứ nhất tan vỡ, chị Hồng chấp nhận gá nghĩa với người đàn ông mang hình hài khiếm khuyết, ít hơn 6 tuổi, chỉ cao 1m. Bất hạnh thay, sinh được 4 cô con gái thì mất 3 đứa mang gen lùn giống bố, lại mắc bệnh hiểm nghèo.

Trước khi đến với anh Nguyễn Sỹ Thuật (36 tuổi, ngụ xóm 3, xã Quỳnh Thạch, huyện Quỳnh Lưu, tỉnh Nghệ An), chị Hồ Thị Hồng (42 tuổi) đã từng có một đời chồng và một cô con gái riêng. 5 năm sau cuộc hôn nhân thứ nhất tan vỡ, cảm thông số phận bất hạnh cùng tình yêu của anh Thuật, chị Hồng cùng người đàn ông này nên duyên vợ chồng. Anh Thuật ít hơn chị Hồng 6 tuổi, lại có ngoại hình khiếm khuyết, chỉ cao 1m.

4 cô con gái lần lượt chào đời nhưng có đến 3 đứa đều mang gen lùn giống bố, chỉ cao dưới 1m. Bất hạnh hơn, cô con gái út là Nguyễn Thị Hiền (4 tuổi) cùng lúc gánh hai căn bệnh hiểm nghèo là tim bẩm sinh và bệnh Down. Đã 4 tuổi nhưng đứa trẻ chỉ cao 70cm, nặng 10kg, chưa biết nói, biết đi, thời gian nằm viện nhiều hơn ở nhà.

4 tuổi, nhưng Hiền cùng lúc gánh hai căn bệnh hiểm nghèo là tim bẩm sinh và bệnh Down. Ảnh: Hoa Thạch

Kinh tế gia đình phụ thuộc vào 3 sào ruộng, để có tiền trang trải cuộc sống, những lúc con khỏe mạnh, chị Hồng tranh thủ dậy sớm, thức khuya đi cấy lúa thuê, phu gạch, kiếm thêm tiền trang trải cuộc sống.

Anh Thuật quanh năm suốt tháng theo hội người khuyết tật rong đuổi khắp nơi bán tăm, đũa dạo mưu sinh. Ngoài chi tiêu cá nhân, hàng tháng, anh cũng tiết kiệm, gửi về cho vợ 2 triệu đồng trang trải việc học hành cho đàn con thơ dại. Cứ vài ba tháng anh mới về thăm vợ con được dăm ba ngày.

4 đứa con (đứa lớn 13 tuổi, đứa nhỏ nhất 4 tuổi) thì may mắn được cô con gái thứ 2 có tương lai hơn vì mang ngoại hình giống mẹ. Ngoài học hành, đàn con của chị Hồng tự chăm sóc, bảo ban nhau, trông em để cha mẹ yên tâm đi làm.

Từ ngày sinh cô con gái út mắc bệnh hiểm nghèo, chị Hồng ôm con nằm viện triền miên, chẳng thể làm được gì kiếm thu nhập. Lo con ốm đau, muốn đỡ đần cho vợ nên nhiều năm nay, anh Thuật cũng không dám đi bán hàng xa, chỉ quanh quẩn gần nhà để cùng vợ đưa con nằm viện, chăm sóc con cái.

“Mỗi lần con ốm nặng phải nằm bệnh viện tuyến tỉnh, trung ương từ 10 ngày đến nửa tháng, hai vợ chồng phải đi cùng để luân phiên túc trực. Ở nhà 3 đứa con nhỏ tự chăm sóc lẫn nhau. Cuộc sống của vợ chồng tôi cùng con gái những ngày nằm viện chỉ biết trông chờ vào những suất cơm từ thiện. Khi không có cơm từ thiện thì hai vợ chồng ăn chung một suất cơm cho qua bữa.

Hàng ngày, tôi ở lại trực con, chồng lang thang quanh khu vực bệnh viện bán tăm đũa để trang trải bữa ăn qua ngày và gom góp tiền tàu xe ngày xuất viện”, chị Hồng thở dài.

Là phụ nữ, nhưng toàn bộ việc lớn nhỏ trong gia đình đều đè nặng lên đôi vai nhỏ bé của chị Hồng. Ảnh: Hoa Thạch

Anh Thuật ngày hai buổi đi bán tăm dạo, đến bữa lại lo cơm nước đưa vào cho vợ con. Bệnh tật hoành hành khiến bé Hiền lúc nào cũng nhăn nhó, gào khóc, ít ăn, ít ngủ khiến sức khỏe ngày càng tiều tụy. Cha mẹ cũng vì vậy càng thêm vất vả.

“Phận làm cha làm mẹ sinh con ra ai cũng chỉ mong muốn con mình được bình thường, khỏe mạnh. Đằng này cả đàn con tôi phải chịu thiệt thòi, bất hạnh giống bố. Đứa còn ốm đau, bệnh tật, sự sống mong manh. Nghĩ đến tương lai mù mịt phía trước của con mà xót xa lắm.

Tôi đang cố gắng bán tăm dạo, tích góp tiền để có cơ hội đưa con đi phẫu thuật tim. Ngặt nỗi những đồng tiền ít ỏi kiếm được cứ trôi tuột sau những lần ôm con nằm viện. Không biết đến bao giờ mong muốn phẫu thuật tim cho con mới thực hiện được đây. Nhìn con héo hon từng ngày mà xót xa quá”, anh Thuật chua xót.

Mọi sự giúp đỡ gia đình chị Hồng - Mã số 388 xin gửi về:

Chị Hồ Thị Hồng, xóm 3, xã Quỳnh Thạch, huyện Quỳnh Lưu, tỉnh Nghệ An.

Tác giả: Hoa Thạch

Nguồn tin: Báo Gia đình & Xã hội

  Từ khóa: bạo bệnh , quỳnh lưu

BÀI MỚI ĐĂNG


TOP