Nhân ái

Vợ ung thư, chồng nhọc nhằn xách hồ lo kiếm từng đồng

Lần này trở về nhà, cô Vân không biết liệu mình còn có cơ hội quay trở lại bệnh viện nữa không. Nhìn qua nhìn lại, trong nhà chẳng còn gì đáng giá để bán nữa. Ngay cả chồng cô bao năm nay đỡ đần vợ, giờ mang bệnh trong người cũng không dám đi khám vì sợ nhỡ đổ bệnh thì lấy đâu ra tiền để chạy chữa cho cả hai.

Đó là hoàn cảnh của gia đình cô Nguyễn Thị Thu Vân (1966) và chú Nguyễn Ngọc Quang (1960), ở 131/3 khu phố Ninh Đức, phường Ninh Thạnh, TP Tây Ninh, tỉnh Tây Ninh.

Mắc bệnh ung thư vú ác tính, 3 năm qua, cô Vân đã trải qua nhiều lần phẫu thuật. Quá trình điều trị hết sức gian nan bởi căn bệnh tái phát liên tục. Để có tiền chữa bệnh, duy trì mạng sống, vợ chồng cô buộc phải bán đất, vay mượn, nợ nần khắp nơi.

Vợ chồng cô Vân bên căn nhà xập xệ, cũ kỹ của gia đình

Lần đầu tiên phẫu thuật cắt bỏ một bên vú trái, lần thứ 2 cắt hạch nách, lần thứ 3 cắt bỏ toàn bộ buồng trứng. Sau mỗi lần phẫu thuật, cô Vân phải tiến hành hóa trị và xạ trị, thời gian nằm viện nhiều hơn thời gian ở nhà.

Ở bệnh viện, cô cố chắt chiu từng đồng dồn hết vào lo thuốc men. Những lúc ráng được, cô tự lo cho bản thân để chồng có thời gian kiếm tiền.

Tuy nhiên, thời gian điều trị cứ dài đằng đẵng, tiền chi nhiều hơn tiền kiếm ra nên luôn trong tình trạng thiếu hụt. Tiền bạc, của cái trong nhà do hai vợ chồng làm ăn, tích góp bao năm nay cũng lần lượt “đội nón ra đi”. Người thân, bạn bè hỗ trợ cũng có hạn, vợ chồng cô Vân đã phải bán hết cả đất đai để giữ lấy mạng vì nếu không chữa, tính mạng cô sẽ bị đe dọa.

Mắc căn bệnh hiểm nghèo khiến cả nhà cô Vân rơi vào bế tắc

Chồng xách hồ, có bướu không dám chữa

Vợ chồng cô Vân, chú Quang có duy nhất một người con trai vừa mới lập gia đình, nhận thêm trọng trách nuôi bà thay cha mẹ. Cuộc sống cũng còn bộn bề khó khăn, dù đã cố gắng hết sức để giúp cha mẹ nhưng cũng không được bao nhiêu.

Vì thế, vợ chồng cô phải tự xoay sở, lo liệu. Tính ra, cô chú còn đang nợ Nhà nước và người thân khoảng 75 triệu đồng, chưa biết khi nào trả được. Bây giờ chỉ lúc nào cô Vân khỏe, chú Quang mới có thể đi làm hồ. Tuần nào làm đủ được 1 triệu đồng, nhưng có khi cả tuần không có việc.

Ở nhà, hai vợ chồng ăn uống tằn tiện hết sức, gom được đồng nào hay đồng ấy để đi viện. Bữa cơm nhiều khi chỉ có mấy con cá khô và ít rau tập tàng kiếm được. Mỗi lần đi viện hoặc trở về nhà, hai vợ chồng lại dậy từ 3 giờ sáng, chở nhau lên bệnh viện để đỡ tiền xe. Có những lần được bác sĩ cho về ít ngày quá, sợ chồng đi đón mất buổi làm, cô Vân lại chọn hành lang bệnh viện làm nơi trú tạm bợ, chờ đợt điều trị mới.

Cô Vân không biết liệu sau lần này, cô có cơ hội quay lại bệnh viện chữa bệnh được nữa không

Không những thế, sau lưng chú Quang xuất hiện một khối u ngày càng lớn. Lo lắng điều chẳng lành, cô giục chồng đi khám bệnh nhưng chú không dám đi, vì sợ lỡ tìm ra bệnh thì nguy, lấy ai đi làm kiếm tiền.

Nói với chúng tôi bằng giọng nấc nghẹn, cô bảo: “Ai chẳng mong mình có tiền để chữa bệnh, nhưng đến giờ tôi đành chấp nhận vậy thôi vì hoàn cảnh bi đát lắm rồi. Bữa ăn giờ cũng phải nhín nhút được chừng nào hay chừng đó. Nghĩ đến chồng thương lắm mà chẳng biết làm sao. Ổng nói lo cho bà còn chưa xong, khám ra lấy tiền đâu mà chữa. Thôi tôi để vậy còn lo ít. Nói vậy thôi chứ tôi biết, ổng cũng rầu lắm. Tôi chỉ còn căn nhà đơn sơ muốn bán nốt mà ngặt nỗi chẳng ai mua”.

Mọi đóng góp có thể gửi về:

Gửi trực tiếp: Chú Nguyễn Ngọc Quang, 131/3 khu phố Ninh Đức, phường Ninh Thạnh, TP Tây Ninh, tỉnh Tây Ninh. SĐT: 0335 877 000

Tác giả: Đức Toàn

Nguồn tin: Báo VietNamNet

BÀI MỚI ĐĂNG


TOP