Trong nước

Ung thư màng tủy, mẹ chấp nhận 'án tử' để con được sống

Không nỡ lòng dứt bỏ đứa con đang dần hình thành, chị Huynh kiên quyết giữ thai nhi lại mặc cho những khuyến cáo nguy hiểm vì căn bệnh ung thư màng tủy.


Chị Huynh và con út.

Sau thời gian lo âu, chờ đợi đứa trẻ đã chào đời trong tình trạng thiếu ngày tháng. Lúc được ngắm nhìn đứa con bé bỏng cũng là thời điểm người mẹ trẻ nhận được tin sức khỏe mình vô cùng nguy kịch. Các đốt sống bị tổn thương khiến toàn thân chị bại liệt, nằm một chỗ, lở loét. Vượt qua suy sụp, chán nản, người mẹ ấy tự hứa sẽ gắng gượng cho đến hơi thở cuối cùng.

Căn bệnh quái ác

Căn nhà của ông Nguyễn Như Mạo (53 tuổi, ngụ xóm 3, xã Hòa Hải, huyện Hương Khê, tỉnh Hà Tĩnh) gần hai năm nay bao trùm không khí u ám bởi sức khỏe nguy kịch của con gái. Chị Nguyễn Thị Huynh (32 tuổi) đã lấy chồng ở Nghệ An, nhưng vì bệnh tật, hoàn cảnh nên phải tá túc trong căn nhà nhỏ của đằng ngoại.

Nhìn con gái với đôi mắt thâm quầng, người bị bại liệt từ đốt sống thứ 8 trở xuống dẫn đến lở loét, không thể đi lại được, ông Mạo xót xa: “Giờ bệnh càng ngày càng nặng, nó không thể di chuyển được nữa. Cơm nước, vệ sinh và việc chăm hai đứa con nhỏ đều do vợ chồng tôi đảm nhận”.

Nghe bố mẹ nói chuyện, người phụ nữ đang mắc bạo bệnh cũng thở dài: “Em biết bệnh tình mình ngày càng nặng, giờ sống chẳng được bao lâu. Em chỉ thương hai đứa con, chúng nó còn quá nhỏ. Nhất là bé Phúc, từ lúc lọt lòng chưa biết giọt sữa mẹ là thế nào”.

Tuổi thơ chị Huynh là những tháng ngày khổ cực, bất hạnh, thua thiệt so với các bạn đồng trang lứa. Khi đang học cấp 2, vì hoàn cảnh khó khăn, chị phải nghỉ học giữa chừng vào Nam kiếm tiền, giúp cha mẹ nuôi các em. Nhận phần thiệt về bản thân, chị chỉ hy vọng 5 đứa em sẽ được ăn học tới nơi, tới chốn, tương lai tươi sáng hơn.

Chân ướt chân ráo vào miền Nam làm công nhân, chị cố gắng chắt bóp những đồng tiền có được gửi về quê. Sau quãng thời gian dài mưu sinh nơi đất khách quê người, chị gặp anh Hoàng Văn Lưu (35 tuổi, ngụ huyện Thanh Chương, tỉnh Nghệ An). Cùng cảnh phải xa quê mưu sinh nên cả hai nhanh chóng nảy sinh tình cảm yêu đương. Năm 2008, đôi nam nữ quyết định về chung một nhà. Hạnh phúc mỉm cười với đôi vợ chồng trẻ khi một năm sau, chị Huynh sinh đứa con đầu lòng là bé Hoàng Duy Mạnh.

Vì điều kiện cuộc sống, công việc nên khi đứa con chưa kịp cứng cáp, hai vợ chồng đành phải gửi về quê nội nhờ ông bà trông giúp. Những lúc nhớ con, vợ chồng chỉ biết kìm lòng, hỏi thăm bằng những cuộc điện thoại ngắn ngủi. Cuối năm 2014, sau thời gian chờ đợi, chị Huynh tiếp tục mang bầu đứa con thứ hai. Nhưng, cũng từ đây cuộc sống gia đình trẻ đi vào ngã rẽ khi chị phát hiện mình đang mang căn bệnh ung thư quái ác.

Nhớ lại thời điểm kinh khủng ấy, chị Huynh bật khóc. Đó là vào khoảng tháng 12/2014, khi chị đang làm việc cho một công ty ở Sài Gòn, bất ngờ thấy đau bụng dữ dội. Cơn đau nhanh chóng lan ra phần lưng và nhiều bộ phận khác trên cơ thể khiến chị ngã quỵ.

Sau đó chị Huynh được mọi người đưa vào Bệnh viện Chợ Rẫy thăm khám. Tại đây, qua nhiều xét nghiệm, bệnh nhân được bác sỹ chuẩn đoán đã bị ung thư màng tủy cột sống. “Hung tin đó khiến tôi choáng váng, suy sụp. Hai từ ung thư khiến tai tôi ù đi, không còn suy nghĩ được gì nhiều”.

Các bác sỹ, cũng như người thân khuyên cần phá bỏ cái thai để bảo vệ sức khỏe cho chị. Nhưng tình mẫu tử thiêng liêng khiến chị không thể làm điều đó. Chị chấp nhận chịu đau đớn, quyết giữ lấy đứa con vô tội đang lớn dần lên trong bụng. “Lúc đó chúng tôi chẳng biết làm gì, ai cũng thương con thương cháu. Phận làm cha mẹ cũng chỉ khuyên bảo, còn quyết định thuộc về vợ chồng nó”, ông Mạo chia sẻ.

Mang bầu trong lo lắng, hoảng sợ nên sức khỏe hai mẹ con không được như bao người khác. Chứng kiến sản phụ ngày càng hốc hác, ai cũng thương cảm, lo âu. Năm tháng sau, em bé chào đời bằng phương pháp mổ non và được đặt tên là Hoàng Duy Phúc. Cái tên cũng là những gửi gắm của chị, mong rằng đứa con của mình sẽ được bình an, hạnh phúc.

Gắng sống vì con

Chị Huynh tâm sự, nhiều đêm nằm ngủ mà nước mắt chảy dài, thương con sinh ra kém may mắn hơn bạn bè cùng trang lứa; thương chồng vất vả nơi đất khách quê người để lo kinh tế cho gia đình; thương bố mẹ già yếu hết chăm con nay lại phải ngày đêm chăm cháu. Sầu muộn khiến chị ngày càng gầy gò, xanh xao, đôi mắt thâm quầng.

Nhìn con gái như vậy, vợ chồng ông Mạo xót xa vô cùng, cố gắng làm việc để giúp con tiền thuốc thang. “Ngoài đồng ruộng, tôi làm thêm nghề thợ xây. Ngày đi làm, tối về nhà thấy con nằm liệt giường, thằng cu nhỏ cũng không được mẹ nó bồng bế là nước mắt tôi cứ chảy. Vợ chồng cũng chỉ biết động viên Huynh cố gắng, sống thêm với con ngày nào hay ngày đó”, giọng ông lạc đi.

Để giúp vợ chồng con gái trong việc chữa bệnh, gia đình ông Mạo cũng đã bán đi những tài sản có giá trị. Nhưng chừng đó chẳng thấm vào đâu so với những chi phí đắt đỏ. Người đàn ông khắc khổ tâm sự: “Năm nay mùa hè thì đất đai khô cằn nên hoa màu thất thu. Mới đây, trận lũ lụt lớn cũng đã cuốn đi đồng ruộng, nương vườn của gia đình. Vợ chồng tôi phải vay mượn tiền bạc để gieo lại nương ngô, luống khoai, ra năm có cái mà trông ngóng. Tài sản trong nhà không còn gì nữa”.

Thân mang bệnh cộng khát khao được sống với con nên nghe ai chỉ cho bài thuốc nào là chị tìm cách thử bài đó. Có điều, bệnh tình của chị không vì thế thuyên giảm, mà lại tiền mất tật mang. Cách đây ít tháng, có người chỉ cho ông Mạo cách đi xin bài thuốc lá “thầy lang” người dân tộc. Chỉ cần le lói hi vọng cho con gái, ông Mạo lại không quản khó khăn để đi tìm.

Chị Huynh nằm than và phía trên rải một lớp thuốc lá. Tuy nhiên, một thời gian sau, chị bị bỏng tới mức phải nhập viện điều trị cả tháng và giờ người chi chít sẹo. Sau lần đó, gia đình không dám nghe theo các “thầy lang” như một số người mách nước nữa.

Hiện không những bị liệt nửa người, không thể tự đi lại được, thân thể chị bắt đầu lở loét, hoại tử. Nhiều đêm, người phụ nữ trẻ phải cắn răng chịu đựng những cơn đau thấu tận xương tủy trước sự bất lực của gia đình, người thân. “Trước đây tôi suy sụp, chán nản đến mức không muốn sống. Nhưng giờ, vì các con, vì người thân, tôi phải gắng sống”, người phụ nữ nằm trên giường bệnh vẫn mạnh mẽ nói.

Nói về trường hợp của chị Nguyễn Thị Huynh, ông Nguyễn Đình Quang, Chủ tịch UBND xã Hòa Hải cho hay, chị Huynh không may mắc bệnh hiểm nghèo nên cuộc sống rất khó khăn. Con cái còn nhỏ, chồng đi làm xa, ông bà ngoại già yếu nên khó khăn càng chồng chất.

Mặc dù chính quyền địa phương đã kêu gọi người dân đóng góp ủng hộ gia đình chị Huynh nhưng chỉ giúp được phần nào vì bà con địa phương ai cũng khó khăn vất vả. Hy vọng hoàn cảnh khốn khó của gia đình sẽ được cộng đồng giúp đỡ.

Tác giả bài viết: Long Trần

Nguồn tin:

BÀI MỚI ĐĂNG


TOP