|
Em mất mẹ từ sớm, bà nội ở gần những cũng thi thoảng mới ở lại đêm giúp em vì ông nội cũng đau ốm suốt. Vậy nên từ khi sinh, hầu như chỉ có hai mẹ con xoay xở với nhau. Không có mẹ chỉ bảo, em chẳng có kinh nghiệm gì lắm nhưng được các chị đồng nghiệp bảo sau thời gian sinh, kiêng quan hệ vợ chồng càng lâu càng tốt.
Các chị ấy nói rằng vì sau sinh, phụ nữ thường bị mất sức, các cơ quan sinh sản cũng chưa hồi phục, quan hệ sớm có thể gây tổn thương hay bị bệnh hậu sản gì đó. Hơn nữa sau đợt chuyển dạ đau đẻ kéo dài, em cũng bị ám ảnh. Có lẽ vậy mà em thực sự cảm thấy sợ khi nghĩ về chuyện đó.
Nhưng chồng em thì xem ra không bận tâm gì đến cảm giác của vợ. Sau sinh ba tuần, anh đã mon men đòi hỏi. Em không chịu nên anh thôi. Rồi lần thứ hai thứ ba, em vẫn nói em chưa được khỏe vậy là anh cáu. Anh nói em có con rồi giờ chỉ chăm chăm lo cho con không cần chồng nữa. Nói một vết khâu chỉ ba bốn mũi chỉ, làm gì đến hơn một tháng vẫn còn đau?
Rồi bữa vừa rồi, anh đi nhậu về khuya, có tí men, đối với vợ gần như là cưỡng bức. Bình thường đã khó chịu, giờ nghe lè nhè mùi rượu em lại càng không chịu nổi. Em cự tuyệt đến cùng. Chồng em bật dậy, lại rời khỏi nhà. Trước khi đi anh ném lại một câu đầy hằn học: “Tình dục với đàn ông cần thiết như không khí để thở, như cơm phải ăn , nước phải uống hàng ngày. Thôi được, em không muốn thì thôi, anh đi gái”.
Từ hôm đó đến nay đã hơn một tháng rồi, chồng tuyệt nhiên không hề đòi hỏi nữa. Nhưng anh vắng nhà thường xuyên, kệ vợ một mình với con ở nhà. Trước đây anh không như vậy, dù tính vẫn khá ham chơi. Chỉ từ ngày em sinh con, tính anh ấy bất ngờ đổi khác. Em nói với mẹ chồng, mong mẹ chồng góp ý nhắc nhở. Không ngờ mẹ chồng nghe xong còn “nổi đóa” với em:
- Trời ạ, có ai dại như con không. Đàn ông con trai hay bồ bịch ngoại tình nhất là thời gian vợ bầu bì ở cữ, không ngọt ngào dỗ dành nó thì thôi lại còn đẩy nó ra khỏi nhà. Mẹ hồi xưa, đẻ xong hai tuần, ông ấy đã vào giường rồi, thằng lớn mới bốn tháng đã có bầu thằng bé. Gần chồng sớm, đẻ liền tù tì, đến từng này tuổi rồi có thấy bệnh tật hay hậu sản gì đâu. Làm vợ chiều chồng hết cái hết nước mà có thằng còn đi ngoại tình, huống chi không khôn không khéo, chồng nó đi gái còn trách ai được.
Người ta nói, là con dâu đừng mong mẹ chồng bênh vực đúng là không sai. Em thấy người ta sinh nở được chồng chăm sóc nâng niu, còn em thì bị đối xử như thể đã làm gì mắc lỗi. Chồng không chia sẻ đã đành, còn làm mình làm mẩy thờ ơ nói những lời cay đắng, lại còn thêm mẹ chồng hùa vào nữa, em thực sự vô cùng buồn tủi.
Là em vụng dại không biết chiều chồng, không hiểu tâm lý đàn ông, hay là do chồng em quá vô tâm, vô tình, quá đáng. Bạn em đến chơi, nghe em kể xong lắc đầu nguầy nguậy: “Mày coi chừng xem có ở đời ở kiếp với lão được không chớ tao thấy có chồng như vậy còn khổ nhục hơn là không có”.
Bạn em nói vậy, chẳng phải là khuyên em ly hôn sao? Em vừa mới sinh, con còn đỏ hỏn, chỉ vì chuyện này mà đã tính đến chuyện bỏ chồng có phải là căng quá hay không?
Tác giả: N. Thúy
Nguồn tin: Báo Dân trí