Cuộc sống

Tâm thư của gái ế 30: "Mẹ ơi, hãy thôi giục con lấy chồng!"

Hà cớ làm sao, mẹ cứ ngày đêm, trăm phương nghìn kế, tìm cách để “ tống khứ” con ra khỏi ngôi nhà của chúng ta. Con biết mẹ đã tìm đủ mọi cách, âm dương đều có cả. Nào là đi lễ tiền duyên cho con, rồi thì nhờ người này người kia mai mối. Nhưng...

Mẹ yêu quý của con!

Con là con gái của mẹ, tuy con không được công dung ngôn hạnh mười phân vẹn mười như “con nhà người ta" – một nhân vật nào đó trong truyền thuyết – mà mẹ vẫn hay lấy ra để so sánh với con. Tuy vậy thì con thấy mình cũng không có tới nỗi nào quá tệ. Đặc biệt là sự hiện diện của con trong ngôi nhà này, đâu có chiếm quá nhiều diện tích. Vậy thì hà cớ làm sao, mẹ cứ ngày đêm, trăm phương nghìn kế, tìm cách để “ tống khứ” con ra khỏi ngôi nhà của chúng ta. Con biết mẹ đã tìm đủ mọi cách, âm dương đều có cả. Nào là đi lễ tiền duyên cho con, rồi thì nhờ người này người kia mai mối cho con.

Mẹ chỉ mong con nhanh nhanh chóng chóng được gả đi tới, một ngôi nhà nào đó. Mà mẹ cũng không cần bận tâm xem, ngôi nhà đó có thực sự phù hợp với con không, con có thực sự thích ngôi nhà đó hay không. Điều duy nhất có lẽ mẹ mong muốn là con được gả đi. Vì mẹ bảo, mẹ cũng rát hết cả tai với anh em, bạn bè, hàng xóm láng giềng. Họ nói mẹ có đứa con gái ế, chắc là con phải vô duyên lắm nên mới ế. Con không biết vì mẹ sĩ diễn, hay vì mẹ thương con, mà mẹ lại bận tâm tới những lời đàm tiếu đó. Hơn là mẹ thực sự quan tâm xem, con đang cảm thấy như nào.

Ảnh minh họa


Mọi người luôn nói, phim kinh dị đáng sợ lắm, nhưng với con thì phim kinh dị không đáng sợ, bằng hình ảnh gương mặt mẹ. Mỗi lúc mẹ nhận được thiệp của mấy người anh em bạn dì gần xa, mời mẹ đi ăn cưới con của họ. Mẹ cầm tấm thiệp mời trên tay phóng ánh mắt sát khí về phía con. Ánh mắt giống như một nồi lẩu thập cẩm pha lẫn đủ mọi trạng thái, vừa giận giữ, vừa ai oán vừa thê lương. Con biết nếu mẹ có một phép mầu, chắc chắn mẹ sẽ hô biến con để nhét lại vào trong bụng mẹ. Để khỏi phải nhìn thấy nó cứ lù lù một đống ế chỏng ế chơ thế này.

Thật lòng, đôi lúc con cũng cảm thấy có lỗi với bố mẹ, khi thấy họ hàng người ta lần lượt dựng vợ gả chồng cho con người ta, trong gia đình nhìn đi nhìn lại chỉ còn một mình con.

Có đôi lúc, con cũng nghĩ quẩn hay là thôi, cứ gật đầu một lần cho xong... cho xong và cho xong. Thế nhưng như một chị bạn của con từng bảo, nếu em vì sợ bố mẹ buồn mà vội vàng kết hôn với người em không yêu, thì lúc đó em có lỗi với không chỉ bố mẹ em, và còn với chính bản thân em. Con thấy chị ấy nói đúng, Chẳng nhẽ chỉ vì muốn bố mẹ khỏi buồn, mà con lại vội vàng lấy đại một người, để rồi dăm bữa nửa tháng con lại ôm quần áo về khóc lóc với mẹ, kể với mẹ về những bi kịch trong cuộc hôn nhân của con sao?

Mẹ thấy chị Hương nhà bác Lan hàng xóm nhà mình không? Lúc đó chị ấy 32 tuổi, mẹ chị ấy mẹ quá, mà chị ấy vội vàng lấy người đàn ông, mà chị ấy mới gặp được 10 lần qua mai mối. Lấy nhau về, chị ấy mới biết là đã sai. Chồng chị ấy và chị ấy khác nhau về văn hóa, về lối sống, về cách hành xử. Nhà chồng chị ấy cũng coi chị ấy như kiểu là một cái giẻ rách. May mà có con trai họ rước về. Chị ấy lấy chồng trong sự ép gả của bố mẹ chị ấy, và về nhà chồng với một tâm thế cúi đầu. Mẹ thấy chị ấy như vậy là hạnh phúc sao?

Con nghĩ, ngay cả bố mẹ sinh ra mình, còn không cảm thấy phải nâng niu quý trọng con của mình. Thì mong gì thiên hạ người ta nâng niu quý trọng. Bởi vậy, mẹ cứ vội vàng giục giã ép con đi lấy chồng, chính là mẹ đang làm mất đi giá trị của con. Mẹ đang tự biến con thành một đứa con gái ế, cần phải thanh lý đấy mẹ ạ.

Mẹ vẫn nói, mẹ mang nặng đẻ đau con ra. Nuôi con khôn lớn, điều duy nhất mẹ mong muốn, đó là nhìn thấy con đi lấy chồng, rồi sinh cho mẹ những đứa cháu ngoại. Con tự hỏi, tại sao mẹ không mong muốn cho con hạnh phúc, mà mẹ chỉ mong con lấy được chồng. Mẹ và rất nhiều người đang nhầm lẫn hai việc với nhau. Không phải cứ lấy chồng thì mới có thể hạnh phúc, và cũng không phải cứ lấy chồng thì mới có thể đẻ con. Con thấy giờ bạn bè của con nhiều người làm mẹ đơn thân lắm. Họ không muốn gặp phiền toái khi phải lấy chồng, không muốn gặp phiền toái với một mớ trách nhiệm ở đằng nhà chồng. Nên họ chọn cách đơn giản hơn, đó là tự sinh con và tự nuôi con một mình.

Con biết mẹ sẽ không bao giờ đồng ý cho con sống như vậy. Mà mẹ yên tâm, dù sao thì con cũng chưa đủ bản lĩnh để làm mẹ đơn thân đâu. Vậy nhưng con cũng chẳng việc gì phải vội vội vàng mà đi lấy chồng. Con sống cuộc đời của con cơ mà, việc gì con phải sống cuộc đời chỉ để hả lòng dư luận hả mẹ.

Mẹ đừng giục con lấy đại ai đó cho xong nữa mẹ nhé. Con ở nhà với bố mẹ cũng được nâng niu lắm mà, mẹ không nói ra nhưng con chính là bảo bối của nhà mình. Vậy mẹ đừng giục con lấy chồng nữa, chắc mẹ cũng biết chỉ có truyện cổ tích mới kết thúc viên mãn bằng đám cưới rình rang của cặp công chúa, hoàng tử nào đó. Vậy thì con sẽ không vội vàng đặt mình ngồi nhầm chỗ đâu mẹ.

Đừng thúc ép con lấy chồng nữa. Cho dù thế nào thì con vẫn sống thật hạnh phúc. Và mẹ hãy chỉ cần bận tâm, rằng con có thật sự hạnh phúc hay không nhé. Bởi rõ ràng đó mới thực là điều mẹ mong muốn ở con gái mình.

Con của mẹ! - Gái ế 30

Tác giả bài viết: mythinh/theo Dương Thụy

BÀI MỚI ĐĂNG


TOP