Nếu thấy đau thì hãy buông tay…
Quan tâm chăm sóc người yêu, nắm chặt tay nhau là nhu cầu tự thân của những người yêu nhau. Điều ấy thật tự nhiên, như hơi thở, như nắng, như lá xanh. Nhưng nếu có một ngày…
Nếu thấy đau thì hãy buông tay…
Quan tâm chăm sóc người yêu, nắm chặt tay nhau là nhu cầu tự thân của những người yêu nhau. Điều ấy thật tự nhiên, như hơi thở, như nắng, như lá xanh. Nhưng nếu có một ngày…
Lỡ một lần, là lãng phí một đời. Có những thứ nếu đã lỡ vứt bỏ, sau đó ta có tìm mọi cách níu kéo lại cũng chẳng thể vãn hồi, nhất là trong tình yêu. Đừng để đến một ngày ta phải hối hận và tiếc nuối mãi rồi lại mong ước “giá như”.
Hóa ra những xúc cảm đẹp đẽ mà em nâng niu đó chỉ là sự mê đắm nhất thời của trái tim vốn dĩ không điểm dừng nơi anh. Hóa ra thứ gọi là duyên phận ấy mà, lại mong manh tựa hư không tan biến sau một lời nói...
Chấp nhận buông tay không phải do tình yêu của họ đã hết hạn sử dụng, chỉ là tình yêu đó không còn đủ thiết tha để có thể cùng nhau cố gắng...
Hanh hao chút nắng cuối mùa còn sót lại, gương mặt cũ, kí ức cũ, nhàu nhĩ và phôi phai, anh đến rồi lại quay mặt bước đi vào một ngày buồn tênh, không chút vướng bận.