Nhân ái

Mong manh sự sống của bé 2 tuổi 3 lần mổ não

20 tháng tuổi, Nhật được kết luận bị tim bẩm sinh. Ra Hà Nội phẫu thuật, các bác sỹ phát hiện bé bị áp xe não rồi giãn não thất, não úng thủy. 3 cuộc phẫu thuật não là 3 cuộc đấu tranh sinh tồn kỳ diệu của cậu bé đang mang trong mình bệnh tim độ 4.

“Em cùng đường rồi chị ơi. Hai vợ chồng em thì không nói, chỉ thương con, nó mới 2 tuổi đầu…”, Nguyễn Đình Nguyên (SN 1990, trú xóm 3, Nghi Liên, Tp Vinh, Nghệ An) đón tôi bằng khuôn mặt rầu rĩ của người cha đang bất lực trước bệnh tình của con. Mấy hôm nay trời mưa, khí hậu mát mẻ, gia đình bé Nguyễn Đình Nhật (SN 2013) vui hơn một tý vì bé đã có thể tự ăn được sữa loãng mà không phải đặt ống sonde dạ dày.

Nhật nằm trên giường, người chỉ rặt xương là xương. “Trải qua 3 lần phẫu thuật, cháu không ăn uống được gì nên từ 11kg giờ chỉ còn 8kg thôi chị ạ”, chị Nguyễn Thị Quế nắn nắn đôi chân khẳng khiu của con, nước mắt trào ra. Thằng bé thỉnh thoảng hé đôi mắt đờ đẫn ra nhìn rồi lại mệt mỏi khép lại. Cả căn phòng gần như chỉ nghe tiếng thổn thức của bà nội, của mẹ và tiếng nghiến răng ken két do gồng cứng người của Nhật.

Hơn 2 tuổi, trải qua 3 lần mổ não, bé Nhật chỉ còn 8kg.
Hơn 2 tuổi, trải qua 3 lần mổ não, bé Nhật chỉ còn 8kg.

Gần đến ngày sinh chị Quế được chẩn đoán bị suy thai, phải mổ cấp cứu lấy con. Nhật sinh ra nặng 2,6kg, không có biểu hiện bất thường về sức khỏe. Thằng bé xinh xắn khôi ngô, ngoan ngoãn, chẳng biết ốm đau gì ngoại trừ mấy lần sốt mọc răng.

Đến khi 20 tháng tuổi, Nhật bị sốt, cứ tưởng sốt mọc răng như thường lệ nên gia đình chỉ cho bé uống các loại giảm sốt thông thường. “Đến khi cháu liên tục nôn ói, mắt lờ đờ, gia đình mới hốt hoảng mang vào viện. Sau khi thăm khám, các bác sỹ thông báo cháu bị bệnh tim bẩm sinh. Tôi nghĩ bác sỹ nói nhầm nên hỏi lại, bác sỹ vẫn khẳng định như vậy và tỏ ý trách sao đưa cháu vào viện muộn thế, bệnh tim đã ở độ 4 rồi. Tôi nghe mà xây xẩm cả mặt mày. Tiếng là bà nội nhưng mẹ cháu sinh mổ, phải cách ly con cả tuần, một mình tôi chăm nom cháu. Cháu quấn bà lắm, nhỡ mà có mệnh hệ gì thì…”, bà Nguyễn Thị Thanh Hải – bà nội bé Nhật lặng người kể.

Với mức độ bệnh của Nhật, Bệnh viện Sản Nhi Nghệ An hướng dẫn gia đình đưa bé ra Bệnh viện Nhi Trung ương để được phẫu thuật kịp thời. Chuyến xe cấp cứu đi ngay trong đêm. 1h sáng, Nhật nhập viện Nhi Trung ương trong tình trạng đã lả đi, mê man không biết gì. Sau khi kiểm tra toàn diện, bác sỹ phát hiện Nhật có khối thùy đỉnh phải, nghĩ đến áp xe não nên việc phẫu thuật tim chưa thể thực hiện được. Sau 2 tuần điều trị, khối áp xe không tiêu nên phải phẫu thuật hút dịch.

3 ca mổ sinh tử, bé vẫn chiến thắng số phận để trở về.
3 ca mổ sinh tử, bé vẫn chiến thắng số phận để trở về.

Sau phẫu thuật, Nhật phải nằm cách ly 20 ngày. Vừa mới ra khỏi phòng cách ly 2 ngày lại phải vào phòng mổ vì dịch trong não vẫn còn, bé lại bị nhiễm trùng toàn thân. Cơ thể bé nhỏ ấy lại phải trải qua cuộc phẫu thuật thứ 2 trong tình thế “5 ăn, 5 thua”. 20 ngày giành giật sự sống trong phòng cách ly, Nhật được chuyển về phòng hồi sức cấp cứu trong tiếng thở phào của cả gia đình.

“Những ngày cháu phẫu thuật rồi chăm sóc cách ly mỗi ngày chúng tôi chỉ được đến thăm cháu vài phút. Đó thực sự là những ngày căng thẳng khủng khiếp vì phấp phỏng chờ đợi. Mẹ cháu hoảng sợ chỉ biết nằm khóc. Mắng con dâu phải mạnh mẽ lên nhưng chính tôi phải trốn lên tầng thượng để khóc vì sợ mình có thể mất cháu bất cứ lúc nào”, bà Hải vẫn không thôi thổn thức.

3 ca mổ sinh tử, bé vẫn chiến thắng số phận để trở về.
Suốt 6 tháng điều trị, nhiều ngày cách ly khiến Nhật bị tăng trương cơ lực, gần như bị mất khả năng vận động.

Sau gần nửa năm chống chọi, bệnh viện quá tải, tình trạng sức khỏe của Nhật đã ổn định hơn nên bác sỹ cho chuyển về tuyến tỉnh điều trị. “Ngày 1/6 vừa rồi em lại phải đưa con ra Bệnh viện Nhi Trung ương để tái khám. Các bác sỹ kiểm tra xong thì cho vào mổ cấp cứu luôn vì phát hiện cháu bị giãn não thất, não úng thủy. Sau khi đặt ống dẫn lưu dịch xuống ổ bụng, cháu phải nằm cách ly một thời gian nữa. Bệnh viện quá tải, cháu lại được chuyển về bệnh viện tuyến tỉnh. Nhìn con mới 2 tuổi đầu đã phải trải qua 3 lần phẫu thuật não mà lần nào cũng như đánh cược với số phận, hai vợ chồng em chỉ biết ôm nhau mà khóc vì thương con, vì bất lực’’, Nguyễn Đình Nguyên tâm sự.

Nhật đi viện ròng rã nửa năm trời, lúc nào cũng phải có 2 người túc trực. Chị Quế phải bỏ việc ở một nhà máy gần nhà để chăm con. Tiền bạc cạn kiệt, anh em, bạn bè, người quen xúm vào giúp đỡ. “Lúc túng thiếu mới thấy hết tấm chân tình của mọi người nhưng trước mắt cứ mượn để chạy chữa cho con chứ thực ra không biết đến bao giờ vợ chồng em mới có thể trả được. Giờ cháu được cho ra viện, ở nhà luôn phải có 2 người thay nhau chăm sóc. Em với bố đi phụ hồ, được đồng nào hay đồng ấy, vừa lo chi phí sinh hoạt, vừa cố gắng tích trữ cho những lần đi viện tiếp theo.

Có cách nào cứu cháu không? Nó còn bé bỏng quá....
"Có cách nào cứu cháu không? Nó còn bé bỏng quá...".

Bác sỹ bảo với bệnh tình của cháu thì cuộc chiến đấu còn dài và gian khổ lắm. Hiện tại cháu đang được theo dõi não chứ tim chưa thể can thiệp được. Sau 3 đợt phẫu thuật, hiện tại cháu bị suy dinh dưỡng nặng, thể trạng không cho phép can thiệp tim. Bác sỹ bảo, bệnh tim sẽ tiếp tục kéo theo nhiều chứng bệnh khác nữa…’’, Nguyên bỏ lửng câu nói ở đó, cầm lấy bàn chân bé xíu của con như cố không để nước mắt rơi ra.

Sau nhiều tháng đằng đẵng nằm trên giường bệnh chăm sóc đặc biệt, Nguyễn Đình Nhật bị tăng trương cơ lực, các khớp xương bị cứng, gần như mất khả năng vận động. Từ một thằng bé hiếu động chạy nhảy khắp nhà, giờ Nhật chỉ nằm một chỗ, chân tay co quắp. Hằng ngày, bà Hải và chị Quế thay nhau xoa bóp theo hướng dẫn của bác sỹ để hồi phục cơ, xương cho Nhật.

3 lần mổ não khiến cơ thể của quá yếu, các bác sỹ chưa thể can thiệp tim cho Nhật.
3 lần mổ não khiến cơ thể của quá yếu, các bác sỹ chưa thể can thiệp tim cho Nhật.

Hơn 2 tuổi, Nhật cũng gần như mất khả năng ngôn ngữ. Tuy không nói, không vận động được nhưng Nhật có thể nghe và hiểu lời âu yếm, vỗ về của bà, của mẹ. Trong những câu chuyện của bà, của bố mẹ, thằng bé tủi thân, nhệch mồm ra khóc, bà Hải lại ôm nó lên, vỗ về trong hai hàng nước mắt chứa chan.

“Có cách nào cứu cháu bà không cô? Nó bé bỏng, tội nghiệp lắm”, bà Hải ôm đứa cháu trong lòng mà khóc. Dường như hiểu được nỗi lòng của bà, bé Nhật cũng nhệch mồm ra ú ớ. Bao nhiêu lâu rồi bà thèm một tiếng cháu gọi “bà ơi”…

Mọi đóng góp hảo tâm xin gửi về:Nguyễn Thị Thanh Hải (bà nội cháu Nhật), xóm 3, xã Nghi Liên, Tp Vinh, Nghệ An ĐT: 01644321577 STK: 3601205277640 Ngân hàng Nông nghiệp và Phát triển nông thôn Việt Nam chi nhánh Tp Vinh, Nghệ An

Tác giả bài viết: Hoàng Lam

BÀI MỚI ĐĂNG


TOP