|
Em dâu họ tôi tuổi mới ngoài đôi mươi, thế hệ giữa 9x nên hãy còn xì-tin lắm. Trên trang cá nhân của em, không ngày nào không đăng những dòng trạng thái yêu thương nồng cháy cùng những bức ảnh chụp chung với chồng ngộ nghĩnh đáng yêu. Mỗi khi có dịp gặp nhau, em khoe chồng nhiều đến nỗi khiến tôi có chút hồ nghi có gì đó sai sai. Em tôi hay dở chỗ nào lẽ nào tôi còn không biết, mới hay rằng một khi đã yêu, nhược điểm cũng biến thành ưu điểm hết.
Bạn bè của em, đứa đã có gia đình, cũng có đứa còn độc thân, thấy em biểu hiện hạnh phúc, không rõ là ngưỡng mộ hay ghen tỵ. Họ muốn chứng minh cho em thấy “đàn ông nào cũng một giuộc lăng nhăng như nhau”. Em nói chồng em không có tính trăng hoa, vậy là họ cược nhau cùng làm một phép thử.
Cô bạn lập một tài khoản cá nhân mới, liên tục vào trò chuyện, tán tỉnh chồng bạn thân. Chuyện bắt đầu chỉ xã giao, dần dần thân tình, dần dần câu chữ đã không còn khách sáo. Họ tán tỉnh nhau, hẹn hò trên mạng, sau rồi quyết định ngỏ lời hẹn hò ngoài đời. Cô bạn không đến điểm hẹn hò như đã định mà ngồi bên cạnh cô em dâu tôi để cùng xem trò vui. Cậu em khờ dại của tôi sau khi bị “người tình facebook” cho “leo cây” liền nhắn tin buông lời giận hờn trách móc. Mỗi tin nhắn như một mũi dao cứa vào tim cô vợ trẻ. Các bạn em dâu tôi đã đúng khi chứng minh cho em thấy chồng em thực ra không hoàn hảo như em tưởng, rằng chỉ cần có cơ hội, không có gã đàn ông nào là chung tình.
Trên trang cá nhân em dâu tôi không còn hiển thị những dòng hạnh phúc, thay vào đó là trạng thái “cảm thấy đau đớn”. Tôi chẳng biết nên động viên em hay nên mắng cho vài câu. Vợ chồng đang êm ấm, tự nhiên lại tự mình làm cho mình đau. Đã vậy, sau khi làm rõ sự tình, thằng em tôi còn “nổi đóa” với vợ nó, bảo “không tin tưởng chồng nên bày trò mèo bẫy chồng. Rằng dâng mỡ đến miệng mèo rồi lại còn trách mèo ham ăn là sao”. Dĩ nhiên, trong bi kịch của mình, em dâu tôi vừa là nạn nhân, vừa là thủ phạm.
Thực ra, có rất nhiều người như thế, vợ chồng đang ấm êm bỗng nhiên có tâm lý muốn thử lòng chồng. Thử xem chồng có thật sự chung tình, có tính mây gió lăng nhăng, có nghiêm túc hay lả lơi ong bướm... Và họ dùng đủ cách, từ theo dõi trang cá nhân, điện thoại, đến dùng sim rác nhắn tin, nguy hiểm hơn là nhờ bạn mình làm “con mồi” để nhử. Mà một khi đã thử thì thử đến lúc nào đối tượng “cắn câu” mới thôi. Kết quả thường là rất đắng cay, nhẹ thì vợ chỗng mâu thuẫn lục đục vì nghi ngờ không tin tưởng lẫn nhau, nặng thì đẩy chồng vào vòng tay kẻ khác. Thử, cuối cùng chỉ để rước vào mình những nỗi đau.
Người ta thường nói đàn ông hay đổi dạ thay lòng. Tôi thì nghĩ đàn nào cũng giống nhau cả thôi, cũng có những lúc yếu lòng, cũng có những lúc không làm chủ được cảm xúc của mình mà nhất thời xao động. Điều quan trọng là biết dừng lại đúng lúc, biết nhìn trước những hậu quả có thể xảy ra. Biết rằng không có sự đánh đổi nào là không mất mát.
Vợ chồng đang hạnh phúc, gia đình đang ấm êm. Tự nhiên một ngày dùng cạm bẫy để thử lòng chồng. Mà đàn ông thì vốn tham lam, nhiều khi họ chẳng đói đâu nhưng thấy món ngon bày ra trước mắt thì tặc lưỡi “tội gì không thử”. Dùng một người phụ nữ khác để thử lòng chung thủy của chồng là việc làm ngu ngốc nhất, nó chẳng khác nào giả vờ đánh rơi tiền rồi trách người nhặt được tiền không trả lại là kẻ xấu.
Lòng người là giấy, vốn rất nhẹ nhàng và mong manh, nó không phải là đá là vàng. Giấy đốt là cháy, giấy đốt sẽ thành tro, vậy nên đừng dại khờ đem đi thử lửa. Đá còn có thể mòn, vàng còn có thể phai, huống chi lòng người nay chung thủy, mai bạc tình, nay yêu thương, mai ghét bỏ vốn chẳng phải là chuyện gì xa lạ.
Nếu đang yêu thì hãy cứ yêu nhau đi, nếu tin nhau thì hãy vững vào niềm tin của chính mình. Cuộc sống vốn dĩ đã quá nhiều thử thách khó khăn rồi, đừng tự vẽ ra thử thách rồi bắt mình phải vượt qua. Đó chẳng phải là thiên đường có lối không đi, địa ngục không có lối cũng tìm mọi cách để vào hay sao.
Tác giả: Lê Giang
Nguồn tin: Báo Dân trí