Cuộc sống

Lễ đính hôn dang dở chỉ vì người yêu cũ gửi đến thứ này

Đôi mắt anh đỏ ngầu, vứt lá thư xuống đất, quát rằng không cưới xin gì hết rồi anh vùng vằng bỏ đi.

Tôi từng là một du học sinh sống tại Úc 3 năm. Suốt những năm học ở đó, tôi đã có một chuyện tình khó quên. Người yêu tôi khi ấy tên T, là đồng hương với tôi. Sau lần gặp nhau tại nhà hát Opera Sydney, chúng tôi yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên.

T là người chủ động làm quen với tôi trước, anh hẹn gặp tôi tại một quán cafe nhỏ. Đó cũng là kỉ niệm khó quên nhất của chúng tôi trong suốt 3 năm yêu nhau tại Úc. Lá thư đầu tiên tôi gửi cho T viết về chuyện tình cafe đầy bất ngờ ấy.

Sau khi chúng tôi tốt nghiệp đại học, gia đình hai bên lại có định hướng khác nhau. Bố mẹ T muốn anh ở lại Úc để học lên thạc sĩ, tôi thì được bố mẹ chỉ định về nước làm việc. Xa mặt cách lòng, chúng tôi chia tay nhau. Nhưng không vì thế mà tôi xóa sạch kí ức về T - mối tình đầu của tôi.

T về nước thăm gia đình, rủ tôi đi uống cafe nhưng tôi từ chối. (Ảnh minh họa)

Hai người chúng tôi đều bận rộn với công việc riêng nhưng thỉnh thoảng vẫn quan tâm nhau như những người bạn cũ. Có nhiều lần, người yêu cũ về nước thăm gia đình, rủ tôi đi uống cafe nhưng tôi từ chối. Tôi nghĩ, đối với người yêu cũ thì vẫn nên giữ một giới hạn nhất định.

Tôi đi làm cho công ty bố mẹ được hơn một năm thì bị bố mẹ giục lấy chồng cho ổn định. Rồi duyên số đã đưa tôi đến với vị hôn phu của tôi bây giờ. Anh là một chàng trai tài giỏi, tự lập và rất yêu thương tôi. Tôi kể anh nghe câu chuyện của tôi với T. Anh hứa sẽ không nghĩ ngợi hay ghen tuông, bởi người tôi yêu hiện tại là anh, thế là đủ. Tôi thật sự hạnh phúc vì nghĩ rằng đã tìm được “một nửa” hoàn hảo đến vậy.

Tôi nói thẳng với T rằng mình đã có người yêu mới, muốn T hiểu và hạn chế liên lạc với tôi. Nào ngờ, T trở mặt, nói tôi nhanh chóng thay đổi, mới đó thôi mà đã quên T, đến với người khác. Tôi thấy T cố chấp nên không giải thích thêm, chỉ cắt đứt liên lạc với T.

Thời gian sau, được ngày lành tháng tốt, tôi và anh tổ chức lễ đính hôn. Tôi không mời T vì sợ T sẽ có những hành động không hay. Ngày lễ đính hôn, quan khách, họ hàng hai bên khá đông. Thế nhưng, tôi lo lắng bồn chồn không phải vì lo công việc nhiều, mà tôi linh cảm có chuyện chẳng lành.

Khi tôi và vị hôn phu đang tiếp chuyện mọi người thì một lễ tân đem đến cho chúng tôi một phong thư, nói là có người tên T gửi. Chồng chưa cưới lúc đó vẫn nhìn tôi mỉm cười, như đang động viên tôi rồi anh từ từ mở phong thư ra. Chỉ thấp thoáng, tôi cũng đã nhận ra đó là nét chữ của mình trong lá thư tôi gửi T trước đây. Chính là lá thư về chuyện tình cafe với những lời lẽ sến súa.

Đôi mắt anh đỏ ngầu, vứt lá thư xuống đất rồi quát rằng không cưới xin gì hết. (Ảnh minh họa)

Anh giở ra đọc, từng câu từng chữ không sót chút nào. Những câu từ tình tứ, ngọt ngào, vui đùa khiến tôi đọc lại cũng thấy không thể chấp nhận được. T còn viết thêm dòng chữ ở cuối thư, cho dù tôi có yêu ai thì T cũng vẫn chờ tôi. Nhìn dòng cuối đó mà sắc mặt vị hôn phu của tôi chuyển sang giận dữ. Anh vò nát lá thư trong tay.

Đôi mắt anh đỏ ngầu, vứt lá thư xuống đất, quát rằng không cưới xin gì hết rồi anh vùng vằng bỏ đi. Tôi đứng sững nhìn theo anh mà không biết giải thích lấy một lời. Mọi người đổ dồn ánh mắt về phía tôi. Em gái tôi kéo tôi ra khỏi đám hỏi rồi đưa tôi về nhà, hỏi tôi đã xảy ra chuyện gì nhưng tôi không trả lời.

Tôi cứ nghĩ anh đã nói là không quan tâm quá khứ. Vậy tại sao anh còn giận dữ như vậy khi lá thư đó là chuyện của trước kia? Tôi nghĩ mọi chuyện rõ ràng thế này, cũng không còn gì để giải thích. Mục đích của T khi gửi lá thứ ấy là gì? T muốn phá hoại hôn nhân của tôi hay sao? Tôi đã làm gì sai để bây giờ bị mắc kẹt như vậy?

Tác giả: T.H

Nguồn tin: Trí thức trẻ

BÀI MỚI ĐĂNG


TOP