Cuộc sống

Khốn khổ vì chồng “đo lọ nước mắm đếm củ dưa hành”

"Úi giời, bác có lòng em ghi nhận, nhưng quần áo mẹ con nó còn nhiều, vẫn còn mặc thoải mái. Lần sau bác sang chơi, mang ít quần áo cũ cho mẹ con nó là được...".

Ngày còn yêu thấy anh Tuấn có tính tiết kiệm, chị Mai Anh (Ba Đình, Hà Nội) tự nhủ: “Tiết kiệm cũng tốt, như thế còn hơn những gã chồng suốt ngày nhậu nhẹt, cờ bạc”. Tuy nhiên, khi cưới nhau về chị Mai Anh mới thấm thía: “Cái gì quá cũng không tốt”.

Cụ thể, những ngày đầu sống chung, chồng chị Mai Anh luôn để ý tới việc chi tiêu của vợ, thậm chí, anh còn kiểm soát chặt chẽ mỗi lần đưa tiền cho vợ. Chị Mai Anh chia sẻ: “Dù lương 20 triệu đồng/tháng nhưng mỗi tuần anh chỉ đưa cho tôi 500 nghìn đồng để chi tiêu. Khi được hỏi, anh lại kêu lên: “Chừng đó chi tiêu thoải mái rồi, ngày xưa đi học, mỗi tuần hai anh em tôi cũng chỉ tiêu 300 nghìn đồng thôi”. Tôi nghe mà thấy buồn lòng”.

Cũng theo chị Mai Anh, nhà chị có hai cô con gái mới lên 3, các bé đều rất thích đồ chơi công chúa. Mỗi lần đi chơi về chị lại mua cho các bé mỗi đứa một con búp bê, chồng chị thấy thế liền lườm: “Phung phí, chúng nó chơi được hai hôm lại vứt đi”. Chưa kể, mỗi lần con ốm, chị ra hàng mua cho con bát cháo, bát phở thì bị anh lườm: “Chừng đó tiền mua phở là quá tốn kém, thà là mua ít thịt về băm ra nấu bún còn tiết kiệm hơn”. Khi đó, chị Mai Anh chỉ biết lắc đầu, ngán ngẩm.

Chị Mai Anh và chồng không tìm được tiếng nói chung vì anh quá keo kiệt (Ảnh minh họa).

Cưới nhau được 7 năm, có với nhau hai mặt con nhưng chồng chị Mai Anh chưa một lần dám đưa vợ con đi du lịch. Mỗi lần chị bàn với chồng kế hoạch đi nghỉ mát anh đều gạt đi: “Nhà mình có 4 người đi du lịch cũng tốn kém lắm. Cứ để thư thư lúc nào lương của anh được 30 triệu đồng/tháng thì mình đi nhé”.

Mới đây, bác chị Mai Anh đi chơi xa về cho cả gia đình mấy mảnh vải đẹp để may quần áo. 3 tuần sau đó bác sang chơi hỏi: “Vì sao chưa may áo mà mặc” khi đó, chồng chị từ trên tầng 2 xuống mặt mày hớn hở: “Úi giời, bác có lòng nhà em nhận, nhưng quần áo mẹ con nó còn nhiều, vẫn còn mặc thoải mái. Lần sau bác sang chơi, mang ít quần áo cũ cho mẹ con nó là được”. Bác chị Mai Anh nghe thế chỉ biết tròn mắt nhìn, còn chị không biết nói gì hơn ngoài việc chào thua.

Càng ngày chị Mai Anh càng cảm thấy mệt mỏi, coi thường chồng. Tình yêu chị dành cho chồng cũng vì thế mà cạn dần. “Tôi thất vọng về anh rất nhiều, tôi cảm thấy chúng tôi không tìm được tiếng nói chung”.

Đôi lần, chị Mai Anh quyết tâm ngồi lại để trò chuyện cùng chồng, nhưng rồi cuộc trao đổi cũng chẳng đi đến đâu. Chị Mai Anh buồn bã: “Giờ đây, tôi vô cùng mệt mỏi và không biết rồi hôn nhân sẽ đi về đâu với người chồng keo kiệt, bủn xỉn này”.

Tác giả: Yên Du

Nguồn tin: Báo Người đưa tin

BÀI MỚI ĐĂNG


TOP