Cuộc sống

Khóc dở mếu dở vì mẹ chồng dùng “chiêu độc” gây sức ép bắt tôi… đẻ

Hết giờ làm chúng tôi ba chân bốn cẳng về nhà. Thấy mẹ chồng đang nằm trong buồng, màn buông hờ, tôi hốt hoảng...

Bố mẹ chồng tôi lại vừa gọi hai vợ chồng chúng tôi ra nói chuyện. Xoay đi xoay lại cũng chỉ là việc chúng tôi lấy nhau hơn một năm rồi mà chưa chịu bầu bí gì. Bài thuyết giảng của mẹ chồng tôi dài hơn một tiếng, ông bà đưa ra mọi lý lẽ, vừa khuyên nhủ vừa căn vặn vì sao vợ chồng tôi mãi chưa chịu có cháu cho ông bà bế. Mẹ chồng tôi nhắc đi nhắc lại: "Đẻ bây giờ ông bà còn khỏe ông bà trông con cho, vài năm nữa ông bà yếu rồi lúc đó chỉ khổ chúng mày", rồi thì "Xã hội bây giờ chả biết thế nào, tranh thủ hai đứa còn trẻ thì đẻ đi cho con nó khỏe".

Từ hồi lấy chồng, tôi chưa có gì phàn nàn về nhà chồng ngoài việc bố mẹ chồng tôi cứ nằng nặc bắt chúng tôi đẻ. Vợ chồng tôi bằng tuổi, tính cả tuổi mụ thì năm nay vừa tròn 24 cái xuân xanh. Vì yêu nhau từ thời cấp ba, trải qua bốn năm đại học, nên ra trường xin được việc là chúng tôi cưới luôn. Hai vợ chồng trẻ măng, lại đều mới đi làm nên thu nhập chỉ đủ tiêu, chúng tôi đặt ra mục tiêu phấn đấu tiết kiệm thêm một năm nữa rồi mới có con. Chồng tôi cũng là người thoáng tính, anh chủ động bảo tôi: "Em mới đi làm mà đã chửa đẻ sợ không tiện, thôi cứ phấn đấu, sang năm mang bầu rồi đẻ là vừa, vợ chồng mình cũng hãy còn trẻ, không phải vội".

a2 1488268931430
Ấy thế mà bố mẹ chồng tôi một hai đòi có cháu, giục không được mẹ chồng tôi còn mát mẻ: "hay cái H. mày ngại đẻ". (Ảnh minh họa)

Ấy thế mà bố mẹ chồng tôi một hai đòi có cháu, giục không được mẹ chồng tôi còn mát mẻ: "hay cái H. mày ngại đẻ", có lúc bà lôi tôi vào tận buồng thủ thỉ: "Mẹ hỏi thật hai đứa có vấn đề gì không". Chúng tôi đã mấy lần giải thích cặn kẽ với ông bà rằng chúng tôi khỏe mạnh, chỉ là hai vợ chồng trẻ nên muốn phấn đấu một tí rồi mới có con nhưng mẹ chồng tôi không chịu, bà một mực: "Một vài năm nữa mẹ già rồi không trông trẻ con được". Năm nay mẹ chồng tôi mới ngoài 50, bà nhanh nhẹn phốp pháp, chả phải một năm mà năm năm nữa bà vẫn thừa sức khỏe mà trông cháu.

Tết vừa rồi tôi mới thật sự khốn đốn, họ hàng cô dì chú bác ai đến cũng hỏi thăm: "Bao giờ đẻ", chả khác cái điệp khúc "bao giờ lấy chồng" thời tôi còn con gái. Chồng tôi cười xuề bảo "Bọn cháu còn trẻ thư thư một vài năm nữa" thì các bác lại xúm vào khuyên là cứ đẻ đi, ông bà trông cho. Được dịp mẹ chồng tôi nói hùa vào, không ăn thua thì mặt bà hầm hầm cả mấy ngày Tết.

Dạo gần đây, bà suốt ngày bế con bé con gần 2 tuổi nhà hàng xóm về nhà chơi, chăm bẵm nó, thoáng thấy mặt vợ chồng tôi là bà bâng quơ: "Ôi, nhà người ta có phúc có mụn cháu thế này, nhà mình vô phúc…" rồi bà thở dài thượt ra, nghe như chúng tôi đã làm tội gì tày đình lắm.

Chiều hôm trước tôi đang làm thì bố chồng tôi gọi điện, bảo mẹ mệt hai đứa về sớm. Thế là hết giờ làm chúng tôi ba chân bốn cẳng về nhà. Thấy mẹ chồng đang nằm trong buồng, màn buông hờ, tôi hốt hoảng: "Mẹ ơi, mẹ ốm thế nào, để con nấu cháo cho mẹ nhé?". Mẹ chồng tôi xua tay: "Không, tôi đắng miệng lắm".

Tôi hơi chột dạ vì tự nhiên mẹ lại xưng tôi, bình thường chúng tôi vẫn xưng mẹ con rất tình cảm.

Tôi đá đá chồng, anh bảo: "Mẹ đau ở đâu, hay con đưa mẹ vào viện kiểm tra". Mẹ chồng tôi vẫn nhắm mắt nói: "Người tôi đau nhức lắm, chỗ nào cũng đau, khéo mà chẳng thọ được mấy".

a7 1488268931434
Tôi méo mặt, chẳng biết nên nghe theo chồng hay cứ cứng rắn để phấn đấu công việc xong thì mới đẻ đây? (Ảnh minh họa)

Chồng tôi gạt đi, bảo mẹ nói linh tinh, rồi anh ngồi bóp người cho mẹ còn bảo tôi xuống bếp nấu cháo, vắt cam cho mẹ.
Tôi đang lụi cụi dưới bếp thì bà hàng xóm bế cháu sang (con bé hàng xóm mẹ tôi hay mang về nhà chơi), bà hàng xóm đon đả: "Thấy ông bảo bà Thanh mệt, Bông sang chơi với bà đây".

Mẹ tôi đang nằm nghe tiếng con bé thì bật dậy, chả có vẻ gì là mệt nữa, giọng tươi tắn hẳn lên: "Đâu Bông ra đây bà".
Lúc tôi mang cốc nước cam lên, mẹ chồng tôi chỉ thẳng vào hai vợ chồng tôi bảo: "Chúng mày liệu mà đẻ đi, chứ tao ốm lắm rồi, chả biết còn được mấy bữa nữa đâu". Nói rồi bà lại ho sù sụ. Nhưng chúng tôi vừa đi khỏi đã lại nghe giọng bà sang sảng đùa với bé Bông.

Giờ thì chúng tôi đã hiểu mẹ tôi ốm thế nào rồi. Hai vợ chồng nhìn nhau thở dài, chồng tôi nhấm nháy: "Thôi thì làm một đứa để mẹ trông cho, không bà thèm cháu quá mà ốm thật thì chúng mình cũng gay to". Tôi méo mặt, chẳng biết nên nghe theo chồng hay cứ cứng rắn để phấn đấu công việc xong thì mới đẻ đây?

Tác giả bài viết: Thanh Huyền

Nguồn tin:

BÀI MỚI ĐĂNG


TOP