Dù con dâu vừa hồn nhiên quá mức, vừa lười, nhưng bác Nguyễn Thị Chung (Cầu Giấy, Hà Nội) chưa bao giờ kêu than điều gì với hàng xóm cũng như con trai mình. Điều khiến bác ngày đêm suy nghĩ là làm cách nào để việc sống chung dưới một mái nhà của mẹ chồng-nàng dâu sẽ êm ấm, làm sao để “thu phục” được con dâu?
“Hà là con trai út, trước Hà vợ chồng tôi còn 2 đứa con, 1 trai, 1 gái, nhưng đều định cư ở nước ngoài. Thế nên chuyện Hà lấy vợ xong sẽ sống chung với bố mẹ đã được đưa ra “làm công tác tư tưởng” từ khi anh chàng đang học đại học.
Ban đầu, tôi định sẽ bàn bạc, trao đổi với con trai để nó tự bảo ban vợ. Nhưng sau nhiều ngày suy nghĩ, thấy nếu làm vậy dễ khiến con dâu hiểu lầm tôi nói xấu nó, than vãn với chồng nó để xúi giục con trai mắng vợ, chia rẽ tình cảm hai đứa. Rồi tôi lại nghĩ hay là bóng gió để cho nó hiểu, nhưng như vậy cũng không hay.
Cuối cùng, tôi quyết định nói chuyện thẳng với con dâu. Tôi bảo: "Mẹ biết phụ nữ bây giờ vì phải đảm đang cả công việc ngoài xã hội nên chuyện chu toàn việc gia đình là rất khó khăn, nhưng phụ nữ chúng ta là người xây tổ ấm nên con cũng nên biết tề gia nội trợ.
Mẹ cũng biết là Hà nó không tâm lý, đôi khi gia trưởng, lại ham vui nên cũng nhiều lần nhắc nhở rồi. Nhưng nếu vợ chồng có gì không vừa ý với nhau thì con nên nhẹ nhàng nói với chồng chứ đừng “mày-tao” với chồng như vậy. Đàn ông người ta thích ngọt ngào. Hơn nữa có mẹ ở cùng, những lời khó nghe không lọt tai”.
Mẹ chồng cùng con dâu tâm sự mọi vấn đề trong cuộc sống. |
Nghe tôi nói, Hương chỉ vâng, dạ chứ không ý kiến gì thêm. Tôi cũng không biết trong lòng nó nghĩ sao. Nói xong, tôi lại vui vẻ nói với con dâu việc khác, hôm sau cũng không đả động gì chuyện này nữa mặc dù trong lòng khá lăn tăn.
Về phần con trai, tôi cũng mắng vì cái tội ham chơi, động tý là quát vợ. Sau lần đó, tôi thấy Hương thay đổi hẳn. Nó không ăn nói kiểu lỗ mãng như vậy nữa, cũng dần điều chỉnh lời ăn tiếng nói. Điều đó khiến tôi hài lòng, cũng cho thấy cách xử sự của mình là đúng”, bác Chung chia sẻ.
Còn gia đình nhà bác Lý, sau hơn 1 tháng chị Thảo về làm dâu, hàng xóm hay phàn nàn với bác Lý rằng chị chẳng chịu tiếp xúc với ai, gặp hàng xóm ngay sát vách mà ngay cả một nụ cười cũng... tiếc, nên bác Lý thấy cần phải tìm cách “cải tạo” nàng dâu.
“Nhà tôi mẹ góa con côi, nhà cửa lại rộng nên cả tôi và con trai đều không có ý định sau khi con kết hôn sẽ dọn ra ngoài ở riêng. Mà đã sống chung thì phải thật vui vẻ, hạnh phúc. Thảo rất kiệm lời, ăn tối xong là “chui tọt” về phòng. Ra đường cũng nhiều lần bị hàng xóm phản ánh vì cái tội... không chào hỏi, mặt lầm lì.
Xác định con dâu cũng là con mình, nên tôi quyết định sẽ dần dần uốn nắn, thay đổi Thảo. Tôi tâm sự với Thảo nhiều hơn, có những hôm lên hẳn phòng hai vợ chồng, 3 mẹ con cùng nói chuyện, tâm sự mọi điều trong cuộc sống. Tôi kể về cuộc đời mình, về tuổi thơ của chồng nó, về gia đình,... Ngày nghỉ thì rủ con dâu và con trai cùng dọn dẹp nhà cửa, rủ con dâu đi chợ, đi mua sắm, sang nhà hàng xóm chơi,...
Sau một thời gian, Thảo bắt đầu nói nhiều hơn, mở lòng với mẹ chồng hơn. Hay kể về những chuyện vui ở công ty, về gia đình, bạn bè cho tôi nghe. Mẹ con tôi trở nên thân thiết lúc nào không biết. Việc dọn dẹp nhà cửa, phòng riêng cũng được con dâu thực hiện khá thường xuyên. Tôi không bao giờ nói xấu con dâu với con trai, với chồng hay với hàng xóm.
Mỗi khi có ai nhắc đến nhược điểm của nó, tôi lại lấy ưu điểm của con dâu ra để bù vào. Tôi cũng không bao giờ bênh con trai mỗi khi hai đứa có mâu thuẫn. Dù đứa nào đúng, đứa nào sai, tôi cũng có phần nghiêng về con dâu hơn”, bác Lý bộc bạch.
Sau nửa năm chung sống, hiện tại quan hệ của bác Lý và con dâu rất tốt. “Sáng sáng dâu dậy sớm cùng tôi chuẩn bị đồ ăn để đem đi làm. Hôm nào có liên hoan ở công ty hay đi ăn ngoài cùng bạn, Thảo đều báo trước để tôi khỏi mất công làm cơm. Tôi tin rằng mình cho đi cái gì thì sẽ nhận được lại cái đó. Tôi yêu thương con dâu thật lòng thì không có lý gì nó lại đối xử tệ bạc với tôi.
Cách đây 2 tháng, tôi phải nằm viện vì tai biến, một tay con dâu chăm sóc, tận tình, không nề hà. Tôi cảm nhận Thảo đối tốt với tôi từ thật tâm, chứ không phải chỉ là trách nhiệm. Bản thân tôi cũng thấy mình có sự thay đổi. Từ tư tưởng ép mình chấp nhận dâu vụng, rồi mang một bụng ấm ức vì con dâu lười, đoảng tôi thành "bằng mặt mà không bằng lòng" với con dâu.
Tuy nhiên, dần dà, tôi đã yêu thương con dâu thật lòng, coi Thảo như con gái. Nhờ vậy mà dù trong cuộc sống không thể tránh khỏi những vấn đề phát sinh, hai mẹ con cũng không bao giờ đối xử với nhau theo kiểu "khác máu tanh lòng”, bác Lý vui vẻ khoe.
Hiện chị Thảo đang mang bầu. Vì là lần đầu sinh con nên còn rất nhiều bỡ ngỡ. “Bao nhiêu lo lắng, thắc mắc tôi đều tâm sự với mẹ chồng. Sau chưa đến một năm thành dâu của mẹ, tôi đã thay đổi rất nhiều. Ngay cả bố mẹ đẻ của tôi còn khen bảo tôi như một người khác, vui vẻ, khéo léo và biết đối nhân xử thế hơn nhiều. Mẹ chồng chỉ cần vắng nhà một vài ngày là tôi nhớ lắm, cảm giác mẹ thân thiết như mẹ ruột của mình", chị Thảo bày tỏ.
Tác giả: Hồng Hạnh
Nguồn tin: Báo Người đưa tin