Sống tại TP HCM, Huỳnh Thanh, từng có cơ hội thưởng thức món cơm gà ở nhà hàng một sao Michelin ở Singapore. Với Thanh, cô không mấy ấn tượng nhưng khi được bạn mời ghé nhà hàng 3 sao Michelin ở Nhật, quan điểm của cô hoàn toàn thay đổi:
Sau đêm đó, tôi thấy câu “tiền nào của đó” quá đúng. Việt Nam chưa có nhà hàng Michelin nào nhưng Nhật có hàng chục nhà hàng được xếp hạng từ một đến 3 sao.
Đầu bếp Nhật phục vụ ngay tại bàn. |
Áp lực đi ăn
Tôi và người bạn đi trễ nên ngồi trên taxi lo ngay ngáy vì sợ nhà hàng hủy bàn, không cho vào ăn. Thế là xe vừa tới nơi, tôi phải "bay một cái vèo" vô, thấy còn đúng hai ghế. Tổng có 8 khách trong buổi tối này, vì nhà hàng cũng chỉ có 8 ghế. Sau một hồi quan sát, tôi nhận thấy hầu hết khách là người Nhật, chỉ có chúng tôi là người nước ngoài nói tiếng Anh "xì xồ". Một vị khách quay qua bắt chuyện với tôi và ngạc nhiên khi biết chúng tôi ở Sài Gòn.
Nhân viên "siêu" nhiệt tình
Ở Nhật, người nói tiếng Anh giỏi không nhiều nhưng ai cũng rất nhiệt tình. Nhất là các bạn làm trong lĩnh vực nhà hàng, bất cứ đề nghị nào cũng được đáp ứng. Nhân viên cứ canh thay dĩa, rót rượu, lau bàn và quan tâm đến nhu cầu của khách. Thấy bạn nhiệt tình nên mỗi lần như vậy, tôi phải cám ơn liên tục vì ngại.
Bồ đồ ăn đơn giản nhưng tạo ấn tượng về sự tinh tế cho thực khách. Ở nhà hàng này, khách không được chụp hình toàn cảnh. |
Nhà hàng không Menu
Người ta gọi đó là Chef’s selection. Bếp trưởng lựa chọn gì thì phục vụ khách món đó. Tôi không biết được ăn gì từ lúc bắt đầu đến kết thúc. Bếp trưởng trực tiếp chế biến món ăn trước mặt khách, tự chế nước tương, nặn gừng chua khi thấy tôi đã dùng hết. Khi thắc mắc về món ăn tôi sẽ được giải thích và có nhân viên mang một cuốn sách chụp con cá, mực, ốc... đến chỉ dẫn cụ thể. Cuốn sách rất đẹp.
Chất lượng đồ ăn
Tôi nghĩ chỉ có một từ thôi: "Tuyệt hảo", vì bao nhiêu tinh tuý dồn hết vào miếng cá bé nhỏ. Cá ngừ ở Nhật có rất nhiều loại, trong đó hảo hạng nhất là màu trắng hồng, ăn ngon hơn cá hồi rất nhiều. Tôi là đứa ghét cá ngừ, vậy mà phải gục ngã trước món này. Bữa tối phải mười mấy món, ăn hoài không hết nên tôi "đầu hàng" trước, quá là no.
Bài trí
Nội thất đơn giản nhưng tinh tế và sang trọng, tôi nghĩ đó là phong cách chung của các nhà hàng chuẩn Nhật. Tôi rất thích bình hoa bên góc, chỉ có một cành cây xanh và hai cái bông mà đẹp "không tưởng". Chén bát ăn bằng gốm đơn giản..
Toilet
Nhà vệ sinh lúc nào cũng ấm áp và nhiều chế độ xả nước - điều thường thấy ở Nhật. Nhưng vẫn có điều khiến tôi bất ngờ. Đó là khi tôi vừa vào, chốt cửa thì nắp bồn cầu tự động mở, khiến tôi "bắn cả tim". Thật hiện đại.
Giá cả
Ai cũng biết nhà hàng Michelin đắt đỏ nhưng không rõ là bao nhiêu. Tôi cũng đoán già đoán non và cuối cùng đoán sai. Giá bữa tối cho 2 người ở đây là 800 USD. Nếu biết đắt như vậy, tôi chắc không dám bỏ thừa ba miếng.
Tác giả: Huỳnh Thanh
Nguồn tin: Báo VnExpress