Chẳng là tôi về làm dâu cả trong một gia đình có hai anh em trai. Vì gia đình có truyền thống đùm bọc lẫn nhau từ ông bà cho đến chồng tôi và em chồng tôi đều quyết định khi hai anh em đi lập gia đình cũng sẽ vẫn sống chung với nhau.
Được cái nhà chồng tôi sân vườn rộng rãi, nhà cửa cũng nhiều tầng nhiều phòng nên không gian riêng tư không phải là không có. Chỉ có điều những ai đã từng trải qua cảnh làm dâu rồi lại còn chung đụng chắc chắn sẽ hiểu, vô vàn những điều không thể được như ý.
Sở dĩ nói vậy là bởi mẹ chồng tôi có tính khí rất buồn cười. Nói đúng hơn là bà vô duyên ra mặt. Cùng là con dâu nhưng bà lại đối đãi với dâu út tử tế hơn tôi nhiều. Thậm chí, bà đi đâu cũng mang con dâu út ra khoe. Nào là hôm đám cưới người ta trang điểm cho cô dâu đẹp lắm, làm bà nở mày nở mặt, nhưng cũng vì con dâu út nhà bà có mắt to, mũi thẳng nên đẹp sẵn rồi chứ không phải đẹp nhân tạo.
(Ảnh minh họa) |
Nghe bà khen em dâu mà tôi cứ tức anh ách, vì thật ra mắt tôi không được đẹp, mũi cũng tẹt, nay bà nói thế có khác nào vỗ thẳng vào mặt tôi chê tôi xấu xí, khiến bà không được dịp hãnh diện tự hào? Nhưng như thế vẫn còn chưa hết, khen về mặt nhan sắc xong bà lại khen về mặt tính tình. Nào là hiền lành, ngoan ngoãn, gọi dạ bảo vâng.
Có lẽ, căn nguyên của cái sự đưa rước lên tận mây xanh này chính là vì em dâu tôi làm ra nhiều tiền. Mỗi tháng vợ chồng tôi chỉ có thể gửi bà tiền ăn là 3 triệu, nhưng em dâu tôi lại gửi tới 5 triệu – số tiền gấp rưỡi vợ chồng tôi, nên bà quý mến ra mặt cũng phải thôi.
Tôi có bàn với chồng, nhưng chồng tôi cũng chỉ phủi đi. Anh bảo là do em dâu có công ăn việc làm tốt, lại biết cách lấy lòng mẹ chồng nên cứ để cho cô ấy được khen, được chiều. Hai vợ chồng tôi cứ cố gắng tích góp rồi ra mua nhà ở riêng. Chỉ là, đợi đến cái ngày mua được nhà chắc tôi cũng đã ăn no một bụng tức, thấy thế tôi chỉ biết thở dài.
(Ảnh minh họa) |
Nhưng cuối cùng thì ngày tôi mong đợi nhất cũng đã đến, tất nhiên không phải vì vợ chồng tôi mua được nhà ra riêng, mà là cái ngày em dâu tôi làm cho mẹ tôi được phen bẽ mặt với họ hàng. Chẳng là hôm ấy cuối tuần nên nhà tôi rủ rê nhau tụ họp. Nhà đông đàn bà nên mỗi người làm một món, em dâu tôi được phân làm món chả lá lốt.
Chả hiểu thím ấy đi chợ kiểu gì mà lại đi mua loại thịt nạc xay nhuyễn người ta vẫn hay làm giò chả về. Đến cuối cùng, khi thành phẩm món chả lá lốt được bê lên trên mâm, ai nấy mắt tròn mắt dẹt nhìn món ăn của nàng dâu mới mà không nhịn được cười. Bố chồng tôi còn chữa thẹn thay: "Ô, con dâu út nhà tôi làm được cái chả lá lốt to tròn mũm mĩm hay ra phết!"
Ối giời vụng ơi là vụng, tôi cũng thấy vui sướng trong lòng, lại càng hả hê hơn khi nhìn khuôn mặt ngắn tũn của mẹ chồng. Có ai đó ở ngoài mâm nói vọng vào, trách khéo mẹ chồng tôi dạy con dâu giỏi quá nên mới có món ăn xuất sắc như vậy. Đấy rồi xem, làm gì có ai hoàn hảo mãi mà bà cứ đem rước con dâu mới lên tận mây xanh. Chả có ngày người ta làm cho bà bẽ mặt trước bàn dân thiên hạ à? Đâu phải cứ xinh gái, giỏi giang, kiếm được nhiều tiền mà hay hơn người khác đâu, cũng vụng thối vụng nát ra đấy thôi!
Tác giả: Bôm Bốp NF
Nguồn tin: helino.ttvn.vn