Cuộc sống

Sự thật đằng sau buổi chiều gặp chồng sắp cưới bước ra từ phòng khám thai…

Giữa giờ tan tầm đông đúc, mắt tôi như mờ đi khi nhìn thấy người đàn ông mình yêu suốt 6 năm qua bước ra từ phòng khám thai cùng với một người đàn bà khác.

Đã hơn 1 tuần trôi qua kể từ khi tôi phát hiện ra sự vụ đó, tôi vẫn chưa dám tin nó là thật. Câu chuyện mà anh kể tôi vẫn không có cách nào để chấp nhận được. Tương lai tưởng như chỉ còn vài tháng nữa là ổn định thì giờ đây mọi thứ ngổn ngang trăm mối. Anh dồn quyết định cuộc tình này lên tôi dù người gây ra lỗi là anh.

Nếu như chúng tôi chỉ yêu nhau ngắn ngủi vài ba tháng như những cặp đôi khác, có lẽ tôi sẽ chấm dứt ngay bởi vì tôi không quen chịu được sự phản bội dù cho người kia có cố ý hay không. Nhưng khổ nỗi đã 6 năm liền gắn bó bên nhau, làm sao có thể nói dứt là dứt ngay được. Thế nên giờ tôi mới khốn khổ thế này.

Nếu như chúng tôi chỉ yêu nhau ngắn ngủi vài ba tháng như những cặp đôi khác, có lẽ tôi sẽ chấm dứt ngay bởi vì tôi không quen chịu được sự phản bội dù cho người kia có cố ý hay không. (Ảnh minh họa)


Hiện tại chúng tôi đã làm lễ ăn hỏi rồi, hai đứa cũng về sống một nhà với nhau như vợ chồng. Lẽ ra chúng tôi sẽ cưới nhau sớm hơn nếu như không phải phía bên gia đình anh có người mất. Chúng tôi buộc phải hoãn lại để chờ… Chuyện hai đứa sống với nhau gia đình đôi bên cũng chẳng lạ gì. Nhìn chung, việc cưới xin với chúng tôi chỉ còn là thủ tục.

Bao năm yêu nhau, rồi giờ về sống cùng nhà với nhau, tôi chưa bao giờ nghĩ có ngày anh phản bội mình. Hôm nào đi làm về, anh cũng đã ở nhà nấu cơm giúp tôi rồi. Tối tối chúng tôi lại đèo nhau đi chơi… Tôi tính gần như chẳng có khoảng thời gian nào anh rảnh mà không có tôi ở cạnh cả. Ngoại trừ 8 tiếng làm ở công ty, còn lại anh đều về nhà với tôi.

Ấy thế mà anh và người đàn bà đó lên giường với nhau từ suốt 4 tháng nay mà tôi không biết… Niềm tin đã khiến tôi quá chủ quan. Và nếu như không có chuyện bắt gặp anh đưa cô ta đi khám thai thì chắc giờ tôi vẫn nghĩ anh chồng này chung thủy với mình lắm.

Ấy thế mà anh và người đàn bà đó lên giường với nhau từ suốt 4 tháng nay mà tôi không biết… Niềm tin đã khiến tôi quá chủ quan. (Ảnh minh họa)

Chuyện của họ là… tình ban trưa. Làm cùng một chỗ, trưa nào họ cũng tranh thủ đi “hú hí” với nhau. Cả hai đều kín tiếng, mà bên ngoài cũng không bộc lộ chuyện thích nhau nên chẳng ai nghi ngờ. Thế mới có chuyện họ qua lại với nhau 4 tháng mà không ai hay biết.

Tình địch của tôi là người hơn anh 2 tuổi. Tôi cũng ngạc nhiên khi thấy anh cặp kè với người già hơn mình. Tuy vậy, chị ta lại rất xinh đẹp, ngon nghẻ, nếu không nói tuổi chẳng ai biết chị ta từng đó. Đây chắc cũng có lẽ là một phần lí do anh không vượt qua được dục vọng mà bập vào mối quan hệ này.

Khi tôi phát hiện ra sự việc thì chị ta đã có bầu gần 3 tháng rồi. Và cái buổi tan tầm hôm đó tôi bắt gặp là anh đưa chị ta đi khám thai. Ngay tôi hôm đó, tôi đã làm ầm lên và nhận được câu trả lời thật không biết phải xử lí ra sao.

Anh nói với tôi rằng, chuyện anh và chị ta qua lại với nhau là có thật nhưng đây không hẳn là quan hệ yêu đương. Chị ta muốn làm mẹ đơn thân (vì từng một lần bỏ chồng, giờ chỉ muốn kiếm đứa con), thấy anh hiền lành, tốt bụng nên ngỏ ý nhờ giúp. Cái lí do nghe mới cao thượng làm sao. Thử hỏi, nếu chị ta muốn kiếm đứa con, tại sao không tìm người đàn ông nào độc thân, chưa ràng buộc, ở xa mình mà lại chọn anh, tỏng khi chị ta biết rõ chúng tôi đang sống với nhau? Còn về phía anh, nếu muốn làm việc tốt, thì lẽ ra anh cũng nên bàn qua với tôi, chuyện cho nhau đứa con đâu đơn giản như việc cho nhau mượn cái quần cái áo mà quyết dễ dàng vậy?

Nếu tôi ích kỉ mà đòi chia tay thì cả ba cùng khổ bởi anh không xác định sẽ cưới chị ta, còn chị ta cũng chẳng cần một tấm chồng. (Ảnh minh họa)

Tôi thấy rõ ràng, họ cũng bị hấp dẫn bởi nhau. Cứ cho là ban đầu họ chỉ xuất phát từ việc “nhờ vả” đơn thuần nhưng lửa gần rơm lâu ngày cũng bén. Nhìn cách anh dìu chị ta từ phòng khám thai ra, tim tôi đau thắt. Tôi có khác gì vợ anh, có người vợ nào không đau khi thấy chồng mình nâng niu, chăm lo cho người đàn bà khác.

Anh mong tôi tha thứ, anh bảo đợi chị ta sinh con xong sẽ chuyển đi chỗ khác thì anh vẫn là của tôi. Dù sao anh không thể lo cho đứa bé cả đời nên giờ 9 tháng chị ta mang thai, chỉ có một thân một mình, anh nhất định phải giúp. Nếu tôi ích kỉ mà đòi chia tay thì cả ba cùng khổ bởi anh không xác định sẽ cưới chị ta, còn chị ta cũng chẳng cần một tấm chồng.

Mọi người thử xem, tôi bị đặt vào tình thế này, dường như tôi chẳng có sự lựa chọn nào khác thì phải. Tôi cay cú vì thấy họ chỉ bàn với nhau còn tôi không quan trọng, giờ họ lại trút gánh nặng lên tôi. Bạn bè, người thân thì khuyên tôi không nên nóng vội mà chia tay, vì như thế không khéo bỗng dưng hiến chồng cho chị ta (dù sao giữa họ cũng có một đứa con, nó sẽ là sự ràng buộc lớn). Nhưng sống cảnh này, tôi uất ức vô cùng.

Tác giả bài viết: Diệu Hương

BÀI MỚI ĐĂNG


TOP