Cuộc sống

Rụng rời tay chân khi nhìn thấy ảnh cưới chồng để trên bàn thờ…

Tôi đã bị ám ảnh và cảm thấy có lỗi với con. Tô khóc như mưa vì chuyện đó và tự hành hạ bản thân mình, sống không bằng chết.



Một người đàn ông hiền lành, tử tế, ít khi nói những chuyện không hay tự nhiên lại thay đổi chóng mặt, 180 độ, đó là chồng tôi. Tôi đã tưởng đó chỉ là giấc mơ, nhưng tất cả là sự thật khi anh phát hiện, tôi và người yêu cũ đã từng có mối quan hệ mờ ám với nhau.

Thật ra, nói là mối quan hệ mờ ám cũng không hẳn là đúng. Chỉ là, trước khi đến với anh, tôi đã từng có một mối tình vô cùng sâu đậm với người tình cũ. Nếu như không có sự can thiệp của gia đình và một người gọi là kẻ thứ ba, tôi và anh đã không chia tay. Chính người cũ đã phản bội tôi, để lại nỗi đau đớn khôn nguôi trong lòng. Suốt 5 năm trời, tôi mới quên được anh. Nhưng nỗi đau và sự ám ảnh khi tôi bỏ đi đứa con của mình để mưu cầu hạnh phúc riêng tư khiến tôi không thể nào quên được.

Tôi đã bị ám ảnh và cảm thấy có lỗi với con. Tô khóc như mưa vì chuyện đó và tự hành hạ bản thân mình, sống không bằng chết. Tưởng mình không thể sống yên ổn được cho đến ngày tôi gặp anh. Người đàn ông hiền từ, nhẹ nhàng, lúc nào cũng lo lắng và quan tâm cho tôi. Anh đã sưởi ấm trái tim lạnh giá và khiến tôi có niềm tin vào cuộc sống.

rung roi tay chan khi nhin thay anh cuoi chong de tren ban tho hoanghonvichong tam eva 1470383042 width500height300
Tôi không muốn xóa đi kỉ niệm và đã giữ lại cuốn nhật kí, coi như đó là kỉ vật dành cho con mình. (ảnh minh họa)

Tôi yêu anh và nguyện dành cả đời cho người đàn ông ấy, coi như sống hạnh phúc là một cách để đền tội với con. Và tôi đã đồng ý cưới người anh làm chồng…

Sống với nhau hơn 1 năm, tôi chưa có bầu, anh bắt đầu nghi ngờ đủ thứ trên đời. Anh nghi ngờ về sự tôi không còn trong trắng, anh không thông cảm, anh bắt đầu tìm mọi lý do để đay nghiến tôi. Biết tôi từng yêu người đàn ông cũ say đắm và mãi mới quên được anh ta, anh đâm ra hận… Rồi không biết bằng cách nào, anh lại tìm được nhật ký của tôi và đọc, mặc dù tôi đã khóa cẩn thận trong tủ. Anh biết được, tôi đã từng phá thai…

Tôi không muốn xóa đi kỉ niệm và đã giữ lại cuốn nhật kí, coi như đó là kỉ vật dành cho con mình. Nhưng không ngờ, đó lại là điều khiến anh cảm thấy bị phản bội và rồi anh làm ầm lên. Anh nói tôi là người đàn bà lẳng lơ, không ra gì. Anh chửi bới tôi rồi nói tôi đủ thứ trên đời. Tôi khóc như mưa giải thích cho anh nghe vì sao tôi giấu anh chuyện đó. Nhưng anh đổ tội cho tôi, nói rằng vì chuyện đó mà giờ tôi không sinh được con…

Anh đuổi tôi ra khỏi nhà. Tôi hối hận van xin anh. Mấy ngày tôi không được vào nhà, buộc phải sang nhà bạn ở nhờ… Vài hôm sau tôi trở về với hi vọng anh sẽ tha thứ cho mình. Thật không ngờ, tôi lại bị anh coi như người đã chết…

rung roi tay chan khi nhin thay anh cuoi chong de tren ban tho hoanghonvichong tam eva1 1470383042 width500height300
Ai chẳng mắc sai lầm trong đời, huống hồ, tôi đã mất 5 năm tuổi trẻ để sửa chữa và giờ thì phải sống trong dằn vặt thế này? (ảnh minh họa)

Anh để tấm ảnh cưới của anh và tôi ở trên bàn thờ, và nói rằng, anh đang thờ cho tình yêu đã chết. Bao năm anh hi sinh vì tôi, chăm sóc tôi mà tôi lại lừa dối anh. Giờ tôi không sinh được con cho anh thì anh không cần giữ tôi ở bên cạnh. Anh từ vợ, coi như không có người vợ như tôi…

Tôi khóc ngất lên ngất xuống, van xin anh cho tôi cơ hội sửa chữa. Tôi thật sự không thể tổn thương một lần nữa, tôi không thể sống nổi. Trái tim của tôi không đựng được nhiều nỗi đau như thế… Cầu xin anh tha thứ cho tôi và cho tôi xin cơ hội…

Bố mẹ anh hắt hủi tôi, coi tôi như đứa con dâu hư hỏng. Tôi không còn lựa chọn nào khác. Ai nhìn cũng khiếp vì hành động của anh, hàng xóm láng giềng khuyên can mà không được. Anh bảo, tôi đã chết và tình yêu của anh cũng đã chết, tôi đi đi, đừng làm khổ gia đình anh…

Giờ tôi sống ở nhà mẹ đẻ mà lòng vẫn hướng về chồng. Tôi biết, chuyện ngày hôm nay là do tôi tất cả. Tôi muốn chuộc lỗi lầm, muốn sống tốt hơn lại không được sao? Tại sao ông trời lại bất công với tôi như vậy? Ai chẳng mắc sai lầm trong đời, huống hồ, tôi đã mất 5 năm tuổi trẻ để sửa chữa và giờ thì phải sống trong dằn vặt thế này?


Tác giả bài viết: Bảo Bảo

BÀI MỚI ĐĂNG


TOP