Pháp luật

Khoắng xong mẻ lớn, tên trộm đóng tài sản vào thùng nhờ... công an trả lại

Trộm được số tài sản lớn, Trương Huy Định mang về cất giấu, sau đó thấy áy náy nên gom vô thùng xốp gửi đến công an nhờ trả lại cho "khổ chủ".

Một phút nông nổi

Với vẻ ngoài trắng khỏe, khôi ngô nhưng Trương Huy Định (SN 1997, quê ở tỉnh Tiền Giang) được công an đưa đến tòa bằng chiếc xe lăn. Định bị TAND cấp cao tại TPHCM xét xử về tội trộm cắp tài sản.

Định ngồi xe lăn, khó nhọc ngoái đầu tìm người thân, chào cha mẹ. Nhìn cảnh ấy, nhiều người vừa thương, vừa trách.

Định từng xuất khẩu lao động ở Nhật Bản nên khá thành thạo tiếng Nhật. Ngày 5/1/2019, Định lân la làm quen với ông Matsubara Masakazu (quốc tịch Nhật Bản). Do bám theo ông Matsubara Masakazu nên Định biết địa chỉ căn hộ cao cấp ông này cư ngụ. Hai ngày sau, Định tìm đến, leo qua cửa sổ phòng tắm vào bên trong trộm tài sản. Định thay quần áo của nạn nhân rồi bê két sắt, máy ảnh cùng một số tài sản khác ung dung đi ra ngoài bằng cửa chính.

Định tới tòa cùng chiếc xe lăn.

Đến ngày 8/1/2019, Định mang tài sản về quê ở tỉnh Tiền Giang phá két thì bên trong có hơn 7.000 USD, 52.000 yên và nhiều tài sản, giấy tờ khác. Thấy vậy, Định đổi 200 USD ra tiền Việt Nam để tiêu xài.

Day dứt về hành vi của mình, cùng ngày Định bỏ toàn bộ số tài sản còn lại vào thùng xốp thuê taxi chở đến Công an phường Phú Mỹ, quận 7, gửi cùng tờ giấy ghi nội dung "nhờ công an trả lại tài sản cho ông Masakazu". Tối 9/1/2019, Định đến Công an Quận 7 đầu thú.

Thức tỉnh lương tri

Tại tòa, bị cáo trình bày ban đầu không có ý định trộm cắp. Khi nói chuyện với ông Matsubara, bị cáo chỉ có ý muốn xin việc làm để có tiền chữa bệnh đang tái phát. "Do phút bồng bột vì hoàn cảnh đang túng quẫn, bị cáo mới gây ra chuyện. Lúc cầm tài sản của ông Matsubara, bị cáo chỉ muốn lấy tiền chữa bệnh. Nhưng rồi lương tâm, lý trí của bị cáo không cho phép. Bị cáo hứa sẽ không bao giờ tái phạm như thế này lần nào nữa. 13 tháng trong tù đối với bị cáo là thời gian dài đủ để bị cáo nhận thức được hành vi sai trái của mình", bị cáo bật khóc.

Suốt phiên tòa, bị cáo ngồi xe lăn liên tục bật khóc. Cha mẹ theo Định đến tòa còn mang tâm trạng buồn bã hơn. Người mẹ không ngừng nhìn con bằng ánh mắt đỏ hoe, đau xót. Biết chuyện con trai ăn trộm xong đầu thú, vợ chồng bà tìm mọi cách giúp con giảm nhẹ tội. Cha Định bỏ ra 20 triệu đồng đền lại số tiền Định trót tiêu xài từ số tài sản trộm được.

Gia đình có hai chị em, Định là út nhưng cũng là hy vọng lớn nhất của cặp vợ chồng nghèo quanh năm quần quật bán lưng cho trời. Cả đến khi đứa con đang đứng trước bục khai báo kia, mắt người mẹ vẫn ánh lên tự hào khi kể về "hồi đó": "Nó cao ráo, đẹp trai lắm con ơi. Nó học giỏi lắm. Nó học cao đẳng nghề mấy năm trên này rồi đi xuất khẩu lao động qua Nhật. Nó được trường cho qua Nhật tu nghiệp, vừa học vừa làm…".

Nhưng rồi giọng bà bỗng chùng xuống khi nói về bệnh tật của con. Theo mẹ Định, khi đang học cấp 3, Định có vấn đề về tai, đã trải qua nhiều lần phẫu thuật, trở nên biến chứng nên không thể đi lại được.

Luật sư bào chữa tha thiết nói: "Tuổi đời rất trẻ nên bị cáo nhất thời xốc nổi, dẫn đến hành động thiếu suy nghĩ. Nhưng bị cáo một lòng hối cải và mong muốn hoàn lương. Mong HĐXX cân nhắc tới nhiều tình tiết giảm nhẹ, như: hối cải, gia đình khắc phục đầy đủ, bị cáo là lao động chính trong gia đình…".

Khoảng 1 giờ sau, cả khán phòng lặng phắc nghe từng câu, từng chữ HĐXX tuyên án: "…Theo HĐXX, bị cáo đã trả lại tài sản cho người bị hại, có thái độ khai báo thành khẩn, đang bị bệnh… nên bị cáo được hưởng một hình phạt dưới mức thấp nhất của khung hình phạt nhưng phải trong khung hình phạt liền kề nhẹ hơn của điều luật… Vì những căn cứ trên, tuyên phạt bị cáo Trương Huy Định 2 năm tù". Bị cáo gục mặt vào hai bàn tay, vai rung lên trong tiếng nấc. Còn hai bậc phụ huynh vừa khóc vừa không ngừng chắp tay, cúi đầu rối rít cảm ơn HĐXX.

Bị cáo được các cảnh sát đẩy xe lăn, dẫn giải ra xe về trại tạm giam. Người cha chạy với theo, níu tay động viên "cố gắng cải tạo tốt nha con", để mặc những giọt nước mắt rơi trên gương mặt đứa con cũng đang khóc nấc vì hối hận. Chiếc xe chở bị cáo hú còi lăn bánh, khuất xa, bố mẹ Định vẫn chưa chịu về mà nán lại nơi sân tòa như cố tìm hơi ấm của con còn lẩn khuất.

Tác giả: Xuân Duy

Nguồn tin: Báo Dân trí

BÀI MỚI ĐĂNG


TOP