Cuộc sống

Khi mọi người xì xào chuyện tôi chỉ có một chỉ vàng làm của hồi môn, mẹ chồng tôi đã nói điều này...

Nghe xong lời mẹ chồng nói, nước mắt tôi rơi như mưa. Tôi thầm cảm ơn mẹ nhiều lắm.

Tôi sinh ra ở một vùng quê nghèo đói quanh năm. Từ tấm bé tôi đã thấm nỗi nhọc nhằn vất vả của bố và mẹ khi cố gắng chăm sóc hai anh em tôi khôn lớn. Thật không may, khi tôi vừa tròn 10 tuổi thì bố mẹ tôi qua đời vì một vụ tai nạn giao thồng. Từ đó, tôi lớn lên nhờ sự chăm sóc của anh trai. Anh đã bỏ học để lo lắng cho tôi, dù cuộc sống có muôn vàn khó khăn vất vả, anh vẫn nỗ lực nuôi tôi ăn học đầy đủ mà không một lời kêu than.

Sau khi tốt nghiệp cấp 3, tôi không muốn thi đại học mà muốn đi làm để đỡ đần cho anh. Biết chuyện, anh mắng tôi rất nhiều và đích thân anh là người đã điền vào hồ sơ đăng ký thi đại học của tôi. Anh nói, anh không muốn tôi phải khổ và vất vả như anh, dù có chuyện gì xảy ra cũng phải nuôi cho tôi đến khi tôi tốt nghiệp đại học mới xong. Nếu tôi không đồng ý thì anh sẽ từ mặt và không bao giờ trở về nữa. Sợ anh một phần, thương anh một phần nên tôi lại cố gắng để thi đại học,

Ngày đó, anh đi làm công nhân vất vả lắm, tôi biết thế, nên khi lên Hà Nội đi học, khi sắp xếp xong chỗ ở thì tôi cũng bắt đầu đi học và tìm kiếm công việc để đỡ đần anh phần nào.

damcuoikhongnhatrai3 1483087324187
Ngày cưới, chỉ có anh trai tôi và mấy người họ hàng thân thiết tới tham dự. (Ảnh minh họa)

Nhờ vào việc đi làm gia sư, mà tôi gặp được P, người đàn ông của đời mình. P là anh trai của cô bé mà tôi đang làm gia sư môn toán. Vì thường xuyên đến nhà dạy học, nên tôi thường xuyên chạm mặt P. Vì nhà ở xa nên bố mẹ P thường bắt anh đưa tôi về trường sau mỗi buổi dạy.

Tôi không biết mình và P đã để ý mình như thế nào? Chỉ đến khi anh ngỏ lời tôi mới giật mình nhận thấy mình cũng đã có tình cảm với anh lúc nào không hay. Tuy nhận lời yêu P nhưng tôi vẫn lo, vì gia thế cũng chúng tôi quá khác biệt, tôi lo anh chỉ yêu tôi chơi bời, và cũng lo bố mẹ anh không đồng ý. Khi biết được những suy nghĩ trong đầu tôi, P mắng tôi ngốc nghếch. Anh còn bảo muốn bù đắp cho quãng thời gian khó khăn trong quá khứ của tôi. Nghe lời P nói tôi chỉ biết khóc vì hạnh phúc.



Bẵng đi một thời gian, tôi cũng đã tốt nghiệp đại học và đi làm. Lúc này P ngỏ lời cầu hôn và muốn chính thức giới thiệu tôi với gia đình. Ngày đến ra mắt ra đình anh, khỏi phải nói tôi run như thế nào. Tuy rằng đã quá quen với bố mẹ và em gái của anh, nhưng hôm nay tôi đến nhà với một vai trò khác, không biết liệu bố mẹ anh có đồng ý một con bé mồ côi cha mẹ và nghèo khó như tôi không? Thật may cho tôi là bố mẹ P không phản đối chuyện tình cảm giữa hai đứa.

Đám cưới của chúng tôi nhanh chóng được tiến hành. Vì không còn bố mẹ và họ hàng cũng không có nhiều nên đám cưới của tôi khá đơn giản. Tôi quyết định chỉ tổ chức đám cưới ở Hà Nội mà không về quê.

Ngày cưới, chỉ có anh trai tôi và mấy người họ hàng thân thiết tới tham dự. Nhìn anh trai vất vả, người gầy xọp đi mà tôi không nén nổi một tiếng thở dài. Khi trao quà cưới, bố mẹ chồng tôi đã tặng tôi rất nhiều, nào kiềng nào lắc tay, còn anh trai tôi chẳng có gì, chỉ trao cho tôi vỏn vẹn 1 chỉ vàng làm của hồi môn.

damcuoi 1483087324183
Khi trao quà cưới, bố mẹ chồng tôi đã tặng tôi rất nhiều, nào kiềng nào lắc tay. (Ảnh minh họa)

Chứng kiến cảnh ấy, quan khách và họ hàng bên nội liền lên tiềng ì xèo chê bai của hồi môn nhà gái quá ít. Trong lòng tôi buồn lắm, và tôi biết anh trai mình còn buồn hơn gấp nhiều lần.

Tôi vừa định lên tiếng để bênh vực anh trai của mình thì bỗng nghe thất tiếng mẹ chồng cất lên: "Kính thưa các vị quan khách ở đây ngày hôm nay. Trước khi lễ cưới được tiếp tục diễn ra, tôi xin phép được gửi lời cảm ơn tới một người, người đã không quản hi sinh, vất vả để chúng tôi có được cô dâu xinh đẹp ngày hôm nay. Đó chính là anh trai của con dâu tôi. Cảm ơn anh Q đã vừa làm cha, vừa làm mẹ, vừa làm anh để con dâu tôi có được ngày hôm nay. Với chúng tôi, con dâu chính là món quà giá trị lớn nhất."

Khi mẹ chồng vừa dứt lời cũng là lúc nước mắt tôi lăn dài trên má. Tôi thầm cảm ơn bố mẹ đã sinh ra tôi và cho tôi một người anh trai tốt đến thế. Tôi cũng thầm cảm ơn bố mẹ đã phù hộ và giúp tôi có một người mẹ chồng tâm lý như vậy. Tôi tự nhủ sẽ cố gắng sống thật tốt để không phụ tấm lòng của mẹ chồng, cũng như không phụ những hi sinh mà anh trai đã dành cho tôi.

Tác giả bài viết: Nguyễn Thu

Nguồn tin:

BÀI MỚI ĐĂNG


TOP