Cuộc sống

Kế hiểm của mẹ chồng lắp camera khắp nhà theo dõi con

Kể từ khi làm lành, đến nay là 6 tháng, chồng tôi liên tục kêu không có tiền. Mọi chi phí trong gia đình đều lấy từ tiền lương của tôi.

Tôi lấy chồng khi thời gian tìm hiểu chưa được bao lâu. Chồng tôi là con một, quê anh ở Thái Bình nhưng bố mẹ đã mua nhà và xe cho anh ở Hà Nội.

Cưới nhau xong, chúng tôi về sống chung dưới một mái nhà. Cứ tưởng sự riêng tư và đầy đủ sẽ khiến cuộc sống vợ chồng trở nên hạnh phúc vui vẻ nhưng tôi đã nhầm.

Bố mẹ chồng tôi không ở cùng nhưng ông bà yêu cầu chúng tôi phải lắp camera ở trong nhà.

Theo lời giải thích của chồng tôi, đó là cách để ông bà có thể nhìn thấy con mỗi ngày. Đồng thời đó cũng là cách quản lý để anh có thể ngoan ngoãn, thành tài khi sống xa bố mẹ bao nhiêu năm nay.

Cách giải thích đó đương nhiên là có lý nhưng ấy là khi anh sống độc thân. Bây giờ anh đã có vợ con, hạnh phúc gia đình trẻ không thể lúc nào cũng bị giám sát bởi con mắt của những bậc làm cha làm mẹ.

Vì thế tôi thủ thỉ với chồng để bỏ bớt hệ thống camera đi nhưng anh không nghe…

Hơn một năm chung sống, vợ chồng tôi mâu thuẫn cũng nhiều, bố mẹ chồng chửi bới tôi cũng không ít. Nhưng đỉnh điểm của mâu thuẫn là lần anh uống rượu. Về nhà, anh hạch sách tôi chuyện không nấu cơm sớm, không dẹp nhà cửa để anh dẫm chân vào bụi bẩn. Tôi không nói gì vì quá tức giận. Thấy thế anh lao vào túm tóc tôi. Sau đó, anh đánh tôi vì cho rằng tôi láo, chồng hỏi không trả lời.

Tôi không cam chịu nên dùng hết sức mình đẩy anh ra. Anh bị bất ngờ nên ngã đập đầu vào tường. Sau hôm đó, anh bị chảy máu đầu và tôi phải đưa anh đi viện cấp cứu.
Ảnh minh họa
Bố mẹ chồng tôi nhìn thấy mọi chuyện qua camera vì thế trên đường tôi đưa chồng đi viện, bà gọi điện chửi tôi ầm ĩ. Sau đó, bà bắt xe lên thẳng bệnh viện thăm chồng tôi.

Chồng tôi đã tỉnh rượu, vết thương cũng không sao nên anh khuyên mẹ bỏ qua cho con dâu. Thế nhưng bà không đồng ý. Buổi tối về nhà, trước mặt mọi người, bà bắt tôi quỳ gối xin lỗi.

Tôi nghĩ mình đã sai khi lỡ tay với chồng nên cũng đã làm theo. Tuy nhiên, không chỉ xin lỗi là xong, bố mẹ chồng bắt tôi quỳ để ông bà ngồi mạt sát, đay nghiến tôi suốt 2 tiếng liền.

Sau đó, trước mặt cả nhà, bà bắt tôi điện về cho bố mẹ đẻ để thông báo chuyện tôi đang phải quỳ gối xin lỗi bố mẹ chồng. Bà muốn bố mẹ đẻ tôi phải biết rằng, để có hậu quả ngày hôm nay là do trước đây bố mẹ đẻ không dạy tôi nên hồn.

Tất nhiên, tôi không thể làm việc này. Tôi đã nhịn để giữ gìn gia đình nhưng tôi không bao giờ để cho ai sỉ nhục bố mẹ mình. Việc làm của nhà chồng ngày hôm nay đã quá mức chịu đựng của tôi…

Thấy tôi phản ứng, bố mẹ chồng càng làm lớn chuyện và bắt chúng tôi ly hôn. Không ngờ, trong thời gian chờ tòa giải quyết, vợ chồng tôi lại làm lành với nhau.

Tuy nhiên, kể từ khi làm lành, đến nay là 6 tháng, chồng tôi liên tục kêu không có tiền. Mọi chi phí trong gia đình đều lấy từ tiền lương của tôi.

Tôi không tính toán chuyện đó, nhưng hôm trước, tình cờ dọn tủ, tôi phát hiện trong chiếc cặp cũ của anh có 3 sổ tiết kiệm. Chiếc sổ cũ nhất được gửi sau khi chúng tôi cãi nhau chừng 1,5 tháng. Cuốn sổ mới nhất được đóng cách đây 10 ngày. Mỗi cuốn sổ trị giá 100 triệu đồng.

Tôi hỏi thì anh bảo, đó là tiền của bạn nhờ anh đứng tên gửi hộ nhưng tôi không thể tin. Làm gì có chuyện bạn nhờ đứng tên gửi tiết kiệm? Hay là anh đang có kế hoạch để chuẩn bị cho việc “đuổi tôi ra khỏi nhà” như lời mẹ anh vẫn nhắc?

Tác giả bài viết: Nguyễn Thị Việt

Nguồn tin:

BÀI MỚI ĐĂNG


TOP