Gia đình nhà chồng dù đã có người giúp việc nhưng mẹ chồng luôn bảo My xuống bếp nấu những món bà thích. Ngày đầu về làm dâu, My không biết khẩu vị của mẹ chồng nhưng nhờ có Tuyết hướng dẫn tận tình nên mới nêm nếm hợp khẩu vị mẹ chồng. My cảm thấy thật may mắn vì ít ra ngoài chồng vẫn có nàng giúp việc đứng về phía cô.
Nhắc đến Tuyết, My thấy Tuyết là một nàng giúp việc khôn khéo nhất mà cô từng gặp. Tuyết có làn da trắng, dáng người nhỏ nhắn, biết nấu nhiều món ngon và đặc biệt rất dẻo miệng. Mỗi lần mẹ chồng không vừa lòng về My, Tuyết sẽ nói đỡ và nịnh khéo vài câu khiến bà cười không ngớt. My ý thức được rằng muốn hòa thuận với mẹ chồng, trước tiên cô phải lấy lòng của nàng giúp việc trong nhà.
Khi My đi sắm vài bộ quần áo, cô không quên mua tặng Tuyết bộ đồ ngủ rất đẹp. Đón nhận món quà của My, Tuyết tấm tắc khen ngợi và cảm ơn rối rít. Ngày hôm sau, mẹ chồng biết chuyện liền nói bóng nói gió, bà bảo : "Con dâu nhà này thật khéo, mua tặng người giúp việc bộ đồ ngủ mà không tặng mẹ chồng gì cả!". My lúc này mới cầm váy lụa dâng trước mặt mẹ chồng, cô cười tươi bảo: "Con thấy cái váy này rất hợp với mẹ, nhưng vì đường may bị sứt chỉ nên con định sửa lại!". Mẹ chồng sờ chất liệu vải rồi gật đầu hài lòng. Tuyết đứng bên cạnh sa sầm nét mặt, cô không ngờ My còn mua sẵn cho bà cái váy.
Ảnh minh họa
Trước ngày sinh nhật của Thiệu, My dự định gọi điện đặt bánh sinh nhật thì Tuyết ngăn lại: "Chuyện nhỏ này cứ để em, chị lo mua quà cho anh Thiệu đi!". My cảm thấy may mắn vì trong nhà có cô giúp việc tinh ý, cô lập tức đến cửa hàng chọn món quà ưng ý cho chồng. Đến ngày sinh nhật, chờ mãi vẫn không thấy bánh kem đem tới, mẹ chồng giận dữ trừng mắt nhìn con dâu. Tuyết giả bộ không liên quan khiến My chết điếng không biết giải thích thế nào. Tiệc sinh nhật hôm ấy mất vui bởi mọi người cho rằng My chuẩn bị buổi tiệc quá sơ sài.
Khi Thiệu tiệc tùng với đồng nghiệp và về nhà khuya, người thức đợi anh không phải My mà chính là Tuyết. Tuyết đỡ Thiệu ngồi vào ghế sofa rồi khẽ trách: "Chị My là vợ anh mà sao vô tâm thế? Thấy anh chưa về mà chị ấy đã đi ngủ trước rồi!". Thiệu buồn phiền nghĩ đến vợ, cảm giác chếnh choáng vì rượu và những lời xát muối của Tuyết khiến anh chạnh lòng. Tuyết bỗng nhiên ôm Thiệu rồi thầm thì: "Nếu anh chán vợ thì có em đây!". Tuyết kéo tay Thiệu và dẫn về phòng ngủ của cô, Thiệu không hề kháng cự mà cứ thế đi theo sau.
Sáng hôm sau, tỉnh dậy không thấy chồng nằm bên cạnh, My hốt hoảng. Chẳng lẽ tối qua chồng tiệc tùng say xỉn rồi ngủ luôn ở công ty sao? Tối qua My ngồi ở phòng khách đợi Thiệu thì Tuyết đến gần bảo: "Anh Thiệu gọi điện về bảo sẽ về trễ, anh ấy khuyên chị ngủ trước đi!". My cảm thấy kì lạ, tại sao Thiệu gọi điện cho Tuyết chứ không phải cô? Nhớ lại điều kì quặc tối qua, My sang phòng Tuyết định hỏi cho ra nhẽ, ai ngờ lại thấy cảnh chồng và Tuyết đang ôm nhau nằm trên giường.
My hét lên khiến Thiệu và Tuyết choàng tỉnh. Thiệu cuống cuồng đứng dậy mặc vội áo quần rồi năn nỉ vợ nghe anh giải thích. My tức giận tát chồng một bạt tai, cô chỉ tay về phía Tuyết đang khóc lóc như như thể Thiệu hãm đại đời ả. My giận dữ hỏi: "Anh và cô ta ăn nằm với nhau bao nhiêu lần rồi? Trước khi cưới tôi về, có phải hai người làm chuyện này mỗi ngày không?". Thiệu đang muốn phủ nhận thì mẹ chồng bước vào, bà cười bảo: "Tôi biết trước chuyện này sẽ xảy ra. Con trai tôi thật khéo chọn!". My nghe vậy chỉ biết nuốt nước mắt vào trong, cô lập tức về phòng thu dọn hành lý.
Thiệu đuổi theo ngăn cản vợ, tối hôm qua mặc dù ma men trong người điều khiển nhưng Thiệu cũng ý thức được những chuyện mình làm là có lỗi với vợ. Nhưng Thiệu không ngờ vài giây không làm chủ bản thân đã gây nên chuyện đáng xấu hổ thế này. Sau khi thu xếp hành lý, My nghe tiếng khóc nức nở của Tuyết, cô ả đứng ở cửa phòng ngủ của vợ chồng My với bộ dạng áo quần xộc xệch vì mặc vội vàng. My có thể thấy rõ những vết cắn yêu chồng để lại trên thân thể của Tuyết. My căm hận nhìn chồng: "Đơn ly hôn, em sẽ viết rồi đưa anh ký. Nếu tối qua anh không gọi điện cho Tuyết khuyên em đi ngủ sớm thì chắc chuyện này đã không xảy ra!".
Thiệu sửng sốt nhìn bộ mặt cúi gằm của Tuyết, rốt cục anh đã hiểu người gây nên hiểu lầm lần này là ả giúp việc của nhà mình. Thiệu cầm mọi thứ trong tầm với ném về phía Tuyết. Ả chính là lý do khiến hôn nhân của vợ chồng anh rạn nứt. Tuyết khóc lóc chạy lại ôm Thiệu: "Anh tha lỗi cho em được không? Em sẽ bù đắp cho anh!". Thiệu đẩy Tuyết ngã xuống đất, anh gào rít: "Chen chân vào hôn nhân của người khác vui lắm sao? Biến khỏi đây ngay!". Tuyết nài nỉ van xin nhưng Thiệu vẫn lạnh nhạt đá cô ra khỏi cửa.
Lúc này, Tuyết quay sang cầu cứu chủ nhà là mẹ Thiệu nhưng bà cũng nhắm mắt làm ngơ. Tuyết cảm thấy tuyệt vọng vô cùng. Cứ ngỡ chia rẽ tình cảm vợ chồng giữa My và Thiệu thì cô sẽ có cơ hội ngồi vào chỗ của My, làm dâu nhà giàu nhưng hóa ra cô đã lầm. Mẹ Thiệu vốn khinh người xuất thân nghèo hèn và cô không phải là trường hợp ngoại lệ. Hơn nữa, Tuyết không nắm giữ được trái tim của Thiệu nên kết cục cay đắng này là cô đã tự chuốc lấy.
Tác giả bài viết: Tú Uyên
Nguồn tin: