Cuộc sống

6 năm nuôi ăn học, em trả ơn tôi bằng cái bụng bầu

Tôi thật không ngờ, cái giá của 6 năm nuôi người yêu ăn học lại xót xa đến vậy…

Tôi và Lệ yêu nhau từ khi em đang học lớp 12 còn tôi đã đi làm, tôi hơn Lệ 3 tuổi, học hành trung trung nên học xong cấp 3 tôi đi phụ xe chứ không đi thi hay học lên.

Ngược lại với tôi, Lệ học rất giỏi, nhưng nhà cô ấy nghèo lắm, bố mắc bệnh hiểm nghèo đã mất, còn một em trai đang học tiểu học, mẹ Lệ cũng có tuổi, quanh năm đau ốm.

Học xong cấp 3, em bảo không đi học nữa vì thương me vất vả. Tôi động viên em đi học, tôi sẽ cố đi làm nuôi em. Lệ rất cảm động, em nói sau này khi em tốt nghiệp đại học, sẽ về cưới tôi ngay.

phu phunutodayvn
Ảnh minh họa

Lệ đỗ trường Y, vì đa khoa nên học những 6 năm, thời gian em ăn học cũng là thời gian tôi vất vả vô cùng, ban ngày đi phụ xe, chiều tối về ai thuê bốc vác hay việc gì tôi cũng làm, phần thì trang trải cuộc sống, phần thì gửi cho Lệ.

Lệ luôn nói ơn nghĩa của tôi không gì có thể bù đắp được. Tôi nghe vậy thấy rất cảm động, chỉ biết an ủi cô ấy thôi gắng học tốt, hai đứa cứ yêu nhau thật lòng là được.

Khi em học đến năm 5, việc học hành bận rộn, thi cử và đi viện liên miên nên thời gian chúng tôi dành cho nhau cũng ít đi. Thời điểm này, nhà tôi cũng giục cưới vì yêu nhau đã lâu, ai cũng biết cả rồi. Tôi dò ý Lệ, em nói chờ em tốt nghiệp đã, vì giờ lịch học đang rất nặng. Tôi nghe vậy nên cũng thôi.

Đến khi Lệ tốt nghiệp, thay vì về quê xin việc thì Lệ ở lại trường, cô ấy nói muốn học hỏi chút kinh nghiệm thì mới về, thời gian này cô ấy khác lắm, rất hay lảng tránh tôi.

Thế rồi một ngày, Lệ về quê hẹn tôi gặp mặt, cô ấy nói muốn chia tay. Khỏi phải nói tôi sốc đến mức nào. Tôi gần như phát điên bắt Lệ nói rõ mọi chuyện, Lệ nói thời gian thực tập ở bệnh viện, cô ấy đã yêu một người làm ở đó, bây giờ cô ấy đã có thai hơn 1 tháng và sẽ kết hôn vào thời gian tới.

Tôi nghe mà rơi rụng chân tay, vừa bị sốc và uất hận. Nhìn thái độ không chút hối lỗi của Lệ, tôi chỉ muốn cho cô ta ngay cái tát cho hả dạ.

Lệ nói biết ơn tôi, nhưng không còn tình yêu nữa, số tiền tôi nuôi cô ấy ăn học, nhất định cô ấy sẽ trả lại cho tôi.

Tôi đau xót vô cùng, thấy mình là thằng đàn ông thất bại và bạc nhược, ngần ấy năm nuôi người yêu, ngoài tiền bạc còn bao nhiêu tin yêu, hi vọng, không ngờ có ngày Lệ lại rũ tôi phũ phàng như thế.

Trách ai bây giờ, trách mình ngu si, trách mình hèn mọn không học hành, không nghề nghiệp...

Tác giả bài viết: Khánh Hòa

Nguồn tin:

BÀI MỚI ĐĂNG


TOP