Cuộc sống

3 năm làm dâu, tôi thấy khổ hơn cả 25 năm trước đó cộng lại

Tôi nghiệm ra một điều rằng, lấy chồng phải xem kĩ nhất là ba má chồng.

Tôi mới lấy chồng 3 năm mà sao thấy khổ quá, thấy hối hận vô cùng dù chồng tốt, yêu thương mình nhưng chồng đi biền biệt, cả năm ở bên vợ chắc chỉ được năm tháng. Còn lại, tôi ở với ba má chồng. Cuộc sống rất khổ, cả về thể chất lẫn tinh thần dù gia đình không phải thuộc diện khó khăn.
3 nam lam dau toi thay kho hon ca 25 nam truoc do cong lai 19215925
Tôi không hòa hợp được với ba má chồng nên rất khổ (Ảnh minh họa)

Tôi là người Nha Trang, lấy chồng ở Sài Gòn nhưng chồng lại công tác ở Cần Thơ, chỉ cuối tuần mới về nhà. Vì thế, chỉ có tôi sống cùng ba má chồng và cô em chồng kém 8 tuổi. Ba má chồng đều đã nghỉ hưu, có một sạp vải ở ngoài chợ. Hai người đều khó tính, tằn tiện, chi li.

Sống ở thành phố mà ba má nuôi đủ lợn, gà, chó, mèo. Tôi làm việc ở ngân hàng, sáng nào cũng phải dậy từ 4h30 để băm rau nấu cám cho lợn, dọn chuồng cho chó mèo, rồi cho gà ăn. Xong đâu đấy thì cũng đã 6h sáng. Lúc này, tôi lại vội vàng nấu cơm sáng cho cả nhà. Đợi mọi người ăn xong, tôi rửa bát rồi mới được đi làm. Thú thật, nhà tôi không khá giả nhưng là gia đình cơ bản, ba má đều làm nhà nước nên chưa bao giờ tôi phải làm mấy việc chăm gà, chăm lợn như vậy.

Đến chiều về lại vội vàng đi chợ, nấu cơm. Xong bữa tối thì tôi bắt đầu dọn nhà, mọi người tắm rửa xong thì tôi vò quần áo (má chồng bắt tôi phải vò quần áo trước khi cho vào máy giặt bởi như thế mới sạch). Lúc xong xuôi mọi việc thì cũng đã quá nửa đêm, tôi đổ sập người xuống giường ngủ được vài tiếng lại bắt đầu một ngày mới theo lịch trình đã định.

Kể từ khi lấy chồng, lúc nào tôi cũng thấy mình thiếu ngủ. Đến mức, cứ 10h sáng hàng ngày là tôi lại vờ đi vệ sinh rồi ngủ trong đó 15 phút cho tỉnh táo mới ra làm việc tiếp được.

Tôi có than thở với chồng, anh lựa lời nói lại với ba má nhưng má bảo: “Dậy thế có gì mà sớm? Chả nhẽ anh để chúng tôi dậy hầu vợ anh?”. Nghe vậy, chồng lại im lặng rồi động viên tôi cố gắng.

Nhưng những ngày tháng đó vẫn chưa phải là khổ nhất. Khi tôi mang thai, má chồng vẫn bắt sinh hoạt theo lịch trình cũ. Nhiều hôm quá mệt, tôi ngủ quên thì ba má cằn nhằn mãi không dứt. Cô em chồng còn trẻ khỏe không bao giờ thấy động tay vào việc nhà. Hễ đi học về là tót lên phòng, tới giờ cơm lại xuống, ăn xong lại đi lên.

Tôi phải mổ đẻ, má chồng chỉ vào viện hai lần mà không lần nào bế cháu. Trong viện chỉ có má tôi, chồng tôi thay nhau chăm. Một tuần sau, tôi được xuất viện về nhà, má tôi cũng về lại Nha Trang vì không hợp với sui gia. Chồng tôi xin nghỉ được một tháng để ở nhà chăm vợ.

3 nam lam dau toi thay kho hon ca 25 nam truoc do cong lai 192159517
Mệt mỏi về thể xác, tinh thần, tôi chỉ biết khóc (Ảnh minh họa)

Tôi xin thề với trời đất rằng mình không nói điêu một chút nào nhưng từ khi tôi sinh, chưa bao giờ má chồng, ba chồng bồng cháu lấy một lần. Em chồng cũng vậy. Ai cũng nói sợ gặp xui xẻo nên không bước chân vào buồng bà đẻ, nhất là ba má đang buôn bán, kinh doanh. Chuyện thật nghe như bịa, vừa cay đắng, vừa chua xót.

Đến lúc chồng phải đi Cần Thơ làm việc, tôi mới khốn khổ cùng cực. Tôi phải chăm con mà vẫn phải lo cơm nước hàng ngày. Có hôm con quấy quá, tôi phải bế cả buổi, không kịp nấu nướng, ba má chồng đi chợ về nói tôi không ra gì. Tôi nước mắt lưng tròng: “Cháu khóc quá, con phải trông nên không làm gì được” thì má chồng quay ra lườm nguýt: “Chăm con cũng không nên hồn”.

Sinh mổ, lại không được nghỉ ngơi, tầm bổ, ức chế về tinh thần nên tôi sút cân nhanh chóng, chỉ còn 41kg, sữa không đủ cho con bú. Con phải ăn thêm sữa ngoài mà tiền sữa đều là tiền của vợ chồng tôi và của ba má tôi cho chứ nhà chồng tuyệt nhiên không quan tâm, để ý gì.

Nhiều lúc buồn lòng, tôi cũng chỉ dám tâm sự với chồng chứ không dám nói với má vì thương má lo lắng, buồn lòng. Nhưng “nước xa không cứu được lửa gần”, chồng cũng chỉ biết động viên an ủi chứ không giúp được gì. Chính anh còn sợ ba má nên không dám nói.

Mới đi lấy chồng ba năm mà tôi thấy mình khổ quá, khổ hơn tất cả những buồn đau, bất hạnh của 25 năm sống trên đời trước đó cộng lại. Tôi nghiệm ra một điều, lấy chồng không phải chỉ cần chồng tốt, thương yêu mình mà còn phải chọn cả bố mẹ chồng nữa. Nhìn tình cảnh hiện tại của mình, tôi rất hối hận, phải chi ngày đó nghe lời ba má không lấy chồng xa...

Tác giả bài viết: Phan Anh T. (TP. Hồ Chí Minh)

BÀI MỚI ĐĂNG


TOP