Nhiều năm nay, Tương tình nguyện làm “đôi chân” cõng Vũ đến trường. Có Tương, Vũ vui và thấy mình may mắn. |
Gần 3 năm trôi qua, Tương tình nguyện làm “đôi chân đặc biệt” cõng Vũ đến trường.
Chia ngọt sẻ bùi, xây đắp ước mơ
Lưu Quang Vũ (SN 2008, ở thôn A Ngo, xã A Ngo, huyện Đakrông), đang học lớp 10B, Trường THCS&THPT Đakrông. Trước đây, Vũ sinh ra lành lặn như bao đứa trẻ khác. Thế nhưng, căn bệnh teo cơ mà Vũ không may mắc phải đã khiến cho tay chân em teo tóp dần theo thời gian.
Vũ cho biết, em bị đau từ lúc 2 tuổi, càng về sau thì bệnh càng nặng hơn. Người thân đã đưa em đi khám và chạy chữa ở bệnh viện nhưng không cải thiện được tình hình. Gia đình Vũ thuộc diện hộ nghèo, cha mẹ em ngày đêm bươn chải, ngoài làm nương rẫy còn phải rong ruổi tới các thôn xa thu mua ve chai, cố gắng kiếm thêm tiền lo miếng cơm manh áo. Dù làm đủ mọi nghề nhưng thu nhập không được bao nhiêu, có đồng nào lại đổ vào lo thuốc thang chữa trị cho Vũ. Vậy mà, đôi chân của em cứ nhỏ dần, yếu ớt khiến Vũ không tự đi lại được.
Trong nhà cũng không chỉ mình Vũ đau bệnh mà sức khỏe ông Lưu Quang Dũng (bố của Vũ), cũng giảm sút sau một lần phẫu thuật ở vùng bụng. Đáng lo hơn, cậu con trai út học lớp 1 cũng có những dấu hiệu tứ chi yếu dần như Vũ...
“Những năm học tiểu học, dù rất đau nhưng em vẫn gắng gượng đi lại để có thể chủ động việc vận động, di chuyển. Bước sang cấp 2 thì bệnh càng nặng thêm, ống chân teo nhỏ lại và lên lớp 8, em không thể đứng dậy và đi được nữa nên chỉ còn cách nhờ các bạn hỗ trợ cõng em vào trường”, Vũ buồn rầu nhớ lại.
Hồ Minh Tương (cùng SN 2008, ở xã Tà Rụt), là bạn học của Vũ. Nhà Tương cách nhà Vũ hơn 3km, thế nhưng, hai đứa lại chơi thân với nhau từ năm học lớp 6. Bốn năm qua khi thấy Vũ đi lại khó khăn, Tương tình nguyện đỡ đần và hơn hai năm qua làm “đôi chân” cõng bạn đến trường.
Ngày thường, bố Vũ chở em đến cổng trường, nhờ các bạn học hỗ trợ đưa em vào trong lớp học. Lúc tan học, ông lại đến trường đưa con về. Nhưng có nhiều lần bố bận làm nương rẫy, Vũ nhờ Tương đưa đi học và chở về nhà. Dường như đã thành thói quen, khi Vũ đến trường là đã thấy Tương đợi ở sân để cõng Vũ vào lớp. Buổi học nào Tương chưa đến thì có các bạn khác hỗ trợ dìu Vũ vào trường. Một số môn học ở tầng 2, thương bạn không leo được cầu thang, Tương lại cõng Vũ lên lớp.
“Em rất trân quý tình cảm của Tương dành cho em suốt những năm học vừa qua. Nhờ có Tương giúp đỡ nên em mới thuận tiện đến lớp, theo đuổi con chữ để hoàn thiện ước mơ của mình”, Vũ bồi hồi chia sẻ.
Thầy cô tạo điều kiện cho Vũ và Tương ngồi cạnh nhau để tiện giúp đỡ, hỗ trợ khi cần. |
Nguyện làm “đôi chân, đôi cánh”
Thân thiết, gắn bó với nhau, cảm nhận được nỗi buồn trong lòng Vũ vì đau ốm, đi lại khó khăn, Tương rất thương bạn. Thời tiết vùng miền núi khắc nghiệt, mỗi khi thay đổi cơ thể Vũ lại đau nhức, mỗi lần nghe bạn kêu đau, Tương cũng đứng ngồi không yên. Mỗi lần đến lớp thấy vắng Vũ, Tương lại sốt ruột, chạy đến nhà hỏi han.
Tương tâm sự: “Thương và quý Vũ nên em rất vui khi được giúp đỡ bạn. Đối với em, Vũ cũng là tấm gương để em học tập, dù khó khăn nhưng bạn vẫn giàu nghị lực vươn lên, cố gắng trong học tập. Việc cõng bạn chỉ là hành động nhỏ với mong muốn tiếp sức cho bạn trên con đường học tập. Hơn nữa, giúp đỡ Vũ em thấy lòng mình nhẹ nhõm, thoải mái hơn”.
Gia đình Tương cũng rất khó khăn, ba mẹ em cũng vất vả mưu sinh mới tạm đảm bảo cuộc sống. Tương có hai anh em, em trai Tương học lớp 4. Tương nói rằng, khi biết câu chuyện em thường xuyên cõng bạn đến lớp, ba mẹ cũng vui mừng và động viên em cố gắng giúp đỡ bạn.
“Được mọi người động viên em cũng cảm thấy rất vui. Em tự nhủ với bản thân, nguyện sẽ cõng Vũ như vậy cho đến khi cả 2 rời trường học”, Tương cho hay.
Em Hồ Văn Lai ở thôn Cu Tai 2, xã A Bung học cùng Trường THCS&THPT Đakrông hàng ngày thấy Tương cõng Vũ đến trường cũng bày tỏ sự thán phục trước một tình bạn cao đẹp. “Em rất ngưỡng mộ tình cảm của Tương và Vũ. Nhiều năm qua, hai bạn luôn đồng hành, hỗ trợ, giúp đỡ nhau lúc khó khăn hoạn nạn để cùng nhau cố gắng trong học tập. Điều đó thể hiện nghị lực không đầu hàng trước khó khăn”, Lai bày tỏ.
Thầy giáo Nguyễn Khương Chinh – Phó Hiệu trưởng Trường THCS&THPT Đakrông nhận xét, dù bản thân đau ốm nhưng Vũ rất chăm ngoan, chịu khó và đạt kết quả cao trong học tập. Đôi bạn Tương và Vũ luôn biết hỗ trợ, giúp đỡ nhau cả trong cuộc sống lẫn việc học tập, nên đều đạt kết quả khá. Nhận thấy Tương và Vũ luôn biết chia sẻ, giúp đỡ nhau nên các thầy, cô luôn bố trí, tạo điều kiện thuận lợi cho đôi bạn ngồi chung bàn trong lớp học để có thể dễ dàng trao đổi việc học tập và hỗ trợ nhau trong các hoạt động.
Thấy Vũ như vậy nên bạn bè trong lớp đều yêu mến, luôn gần gũi, cảm thông, giúp đỡ em. Nhà trường cũng đánh giá cao tinh thần đoàn kết, biết yêu thương, giúp đỡ nhau của Tương - Vũ và các học sinh trong lớp.
“Tình bạn của hai học sinh Tương và Vũ rất thắm thiết. Các em đã nhiều năm sát cánh, hỗ trợ nhau, cùng động viên nhau vượt khó tiến về phía trước để theo đuổi giấc mơ học tập. Đó là một tình bạn đẹp và rất đáng quý. Trong học tập, các bạn cũng có ý thức tốt nên được nhiều thầy cô yêu mến”, thầy Chinh chia sẻ.
Theo thầy Nguyễn Khương Chinh, vào đầu năm lớp 10, học sinh được lựa chọn tổ hợp môn để học theo khả năng của mình. Trong đó, có một môn học Tương và Vũ đưa ra lựa chọn khác nhau, dẫn đến phải học khác lớp. Sau đó, Tương trình bày mong muốn xin đổi môn để học cùng lớp với Vũ, nhằm thuận tiện trong việc giúp đỡ nhau, nhà trường đã hết sức tạo điều kiện cho các em được toại nguyện.
Chia sẻ với hoàn cảnh gia đình Vũ, đồng thời động viên khích lệ em tiếp tục phấn đấu trong học tập, vào các dịp lễ, Tết, Ban giám hiệu Trường THCS&THPT Đakrông đã vận động các nhà hảo tâm tặng quà cho em. Năm học 2022 - 2023, nhà trường kết nối với mạnh thường quân tặng học bổng cho Tương và Vũ, giá trị mỗi suất 10 triệu đồng. |
Tác giả: Đăng Đức
Nguồn tin: giaoducthoidai.vn